Hàn Bội Bội thẫn thờ ngồi ở trên giường, mãi vẫn không thể hiểu được tại sao khi đó mình lại trả lời như vậy.
Đối với lời tỏ tình của Dương Minh Nhật, dưới sự mong chờ của anh, cô lại nói bản thân cần phải suy nghĩ thêm, sau đó liền vội vàng ngắt liên hệ, tựa như bị ma đuổi vậy.
Rõ ràng cô đã chờ đợi ngày này mười năm rồi, thế nhưng khi ngày ấy tới, trong tâm cô không phải là sự vui mừng đến tột độ như trong tưởng tượng. Hạnh phúc vỡ òa đâu không thấy, trong lòng lại chỉ ngập tràn hoang mang, hoảng hốt, bối rối cùng mờ mịt.
Rõ ràng hai ngày trước cô còn khẳng định với Thần Phong rằng cô chỉ thích Dương Minh Nhật, nhưng mà hiện tại…
Hàn Bội Bội nặng nề thở dài, ngả lưng xuống giường, hai mắt vô định nhìn lên trần nhà.
…Hiện tại, cô thật sự có chút không biết rốt cuộc bản thân là như thế nào nữa rồi.
Luôn miệng khẳng định thích Dương Minh Nhật, tự nhủ với bản thân rằng hôn Thần Phong chỉ là vì muốn cứu anh; luôn nghĩ trong lòng bản thân vẫn thích Dương Minh Nhật, chỉ chờ một ngày anh nhận ra, chỉ chờ một ngày anh tỏ tình; thế nhưng khi ngày đó đến, cô lại phát hiện, câu ‘tớ cũng thích cậu’ mà bản thân đến nằm mơ cũng muốn nói ngay tại khoảnh khắc đó lại không có cách nào nói thành lời.
Bên ngoài, ánh trăng vẫn sáng tỏ như vậy, không khác gì đêm qua. Trong phòng, người ở lại đã thay đổi, thế nhưng tiếng thở dài tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3085004/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.