Kể từ khi hai người này lên tiếng, tia vui mừng nhàn nhạt trên mặt Liêu Huệ Lan đã mất tăm.
Kinh ngạc qua đi, trong cô chỉ còn lại sự tức giận vì bị phản bội, cũng vì sự ngu ngốc của bản thân. Hai kẻ này vẫn luôn đeo mặt nạ trước mặt cô, thế mà cô lại có mắt như mù, đến tận bây giờ khi bị nói thẳng mặt mới nhận ra được. Tuy rằng cô đối với họ không thể nào thân mật gần gũi như nhóm Hàn Bội Bội với nhau được, nhưng cô có thể không thẹn với lòng mà khẳng định rằng cô đã thật sự xem hai người họ là bạn. Từ khi trở thành bạn, gia tộc của bọn họ vẫn luôn được Liêu gia nâng đỡ, chỉ vì hai người họ có một mối quan hệ với cô. Chuyện lớn chuyện bé gì, chỉ cần bọn họ mở miệng xin giúp đỡ, cô đều không nhiều lời mà giúp một tay. Bây giờ nghĩ lại, Liêu Huệ Lan chỉ thấy thật nực cười.
Cô nhìn hai kẻ giả dối trước mặt mình, trong đôi mắt xinh đẹp màu cam đỏ như có ánh lửa bùng lên, tràn đầy khinh miệt, “Phải khiến các ngươi thất vọng rồi, ta vẫn sẽ là tiểu thư tôn quý trân bảo của Liêu gia, địa vị của cha ta và Liêu gia vẫn sẽ không có gì thay đổi, nhưng Lương gia và Liễu gia các ngươi… Ah…” Liêu Huệ Lan cười nhẹ, bỏ lửng câu nói, kiêu ngạo xoay người rời đi.
Lúc hơi nghiêng đầu, cô vô tình nhìn thấy Hàn Bội Bội đứng cách đó không xa, vẻ mặt không khỏi cứng lại. Giây sau, cô khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3084985/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.