Âu Dương Bội theo dõi toàn bộ quá trình, phát hiện sau khi sàn nhà mở ra, bên dưới cũng không phải là lối đi ngầm hay mật thất, ngược lại giống như lộ ra mặt gương. ‘Mặt gương’ phẳng lặng cực kỳ, bên trên phản chiếu không phải hình ảnh của căn phòng này, mà là một căn phòng xa lạ cô chưa từng nhìn thấy bao giờ.
Trong căn phòng ấy đặt một chiếc kệ thật lớn, chia thành vô số ngăn nhỏ. Bên dưới mỗi ngăn nhỏ đều gắn một tấm biển nhỏ, bởi vì khoảng cách nên Âu Dương Bội cũng không đọc được trên những tấm biển kia ghi cái gì. Trong mỗi ngăn nhỏ ấy đều đặt một vật nhìn giống như là lệnh bài. Phần lớn các lệnh bài đều đang tỏa sáng, ánh sáng không chói lòa, nhưng mỗi lệnh bài đều tỏa ra một loại ánh sáng khác nhau.
Ngoài các lệnh bài đang tỏa sáng ấy ra thì cũng có một số lệnh bài không phát sáng, và hai lệnh bài đang tỏa sáng không ổn định.
Nói không ổn định là vì nó lúc đậm lúc nhạt. Hai thẻ bài ấy một tỏa ra ánh sáng trắng, một tỏa ra ‘ánh sáng’ đen. Trong một rừng các lệnh bài như vậy, Âu Dương Bội chỉ liếc qua đã lập tức chú ý đến hai lệnh bài này. Nguyên nhân không phải vì ánh sáng của nó không ổn định, mà là vì…
Từ hai lệnh bài ấy phóng ra hai luồng ánh sáng trắng và đen, giống hệt hai luồng đen trắng đang xuyên ngang qua căn phòng của bọn họ lúc này!
“Là thật…!!!” Hoa Tinh Thuần không kiềm nổi thốt lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-vi-than/3084924/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.