🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Hắn không thể là đệ tử mang huyết mạch Tu La!"

"Có phải hay không, chúng ta vào trong xem là rõ!"

Chưởng giáo Thiên Hỏa Tông lạnh lùng nói.

"Không được, trong thời gian thí luyện Đan Tháp, người ngoài không được phép xâm nhập. Hơn nữa, trong tháp có cấm chế do tổ tiên Đan Điện lưu lại, ngay cả cường giả Tiên Hoàng cũng không thể vào được!"

Điện chủ Đan Điện kiên quyết nói.

"Không vào được, vậy thì chúng ta đợi hắn ra ngoài!"

Chưởng giáo Huyền Môn nói dứt khoát.

Cứ như vậy, người của ba đại tông môn đều đứng chờ ở đó, đợi Diệp Phàm ra khỏi tháp. Những người khác cũng đầy vẻ tò mò, muốn biết người vượt qua Đan Tháp có phải là kẻ đang bị Tiên Vực truy sát hay không.

Bên trong tầng thứ chín của Đan Tháp, Diệp Phàm ngồi xếp bằng, cả người tỏa ra khí tức huyền diệu.

Khi viên Đạo Đan dần dần được Diệp Phàm luyện hóa, cả người hắn chìm vào một loại cảnh giới kỳ diệu, bên tai vang lên những âm thanh khó hiểu:

"Đạo khả đạo, phi thường đạo; danh khả danh, phi thường danh. Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tự nhiên ... "

Âm thanh huyền bí này vang vọng bên tai Diệp Phàm, khiến hắn có một loại lĩnh ngộ kỳ lạ.

"Từ hôm nay, ngươi chính là truyền nhân của ta, quỳ xuống tiếp nhận truyền thừa của ta!"

Đột nhiên, một giọng nói như chuông sớm trống chiều vang lên bên tai Diệp Phàm, khiến hắn bừng tỉnh.

Diệp Phàm mở mắt, nhận ra mình đang ở giữa một biển mây mờ ảo. Trước mặt hắn là một bóng dáng hư vô, nhìn có vẻ rất gần nhưng lại như xa vạn dặm.

"Ông là ai?"

Diệp Phàm lạnh lùng nhìn đối phương.

"Ta chính là Thiên!"

"Quỳ xuống!'

Giọng nói hư vô đo vang lên, vai từ đơn giản nhưng chan động linh hồn Diệp Phàm.

"Thiên? Thì sao chứ? Ta vì sao phải quỳ ông?"

Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Ngươi muốn lĩnh ngộ đạo của ta, vậy thì phải quỳ!"

Người đó tiếp tục nói.

"Vậy ta không lĩnh ngộ nữa!"

Diệp Phàm không do dự đáp.

Đối với Diệp Phàm, người duy nhất có thể khiến hắn quỳ gối chỉ có ba mẹ và bảy sư phụ của hắn. Ngoài ra, bất kỳ ai, dù là trời, cũng không có tư cách này!

"Ba ngàn đạo pháp, đều là đạo của ta, ngươi làm sao không lĩnh ngộ?"

Người này lại lên tiếng:

“Nếu ba nghìn đạo pháp đều là đạo của ngươi, thì Diệp Phàm ta, sẽ ngộ ra đạo của chính mình!"

"Đạo của ta chính là bản thân ta!"


“Diệp Phàm ta muốn làm gì, không đến lượt ông quản!"

“Cút !!! "

Diệp Phàm quát lớn, gương mặt toát lên sự bá đạo và mạnh mẽ.

Âm !!!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.