🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Là Ma Thần, lực lượng bản nguyên của Ma Thần Xi Vưu có sức uy hiếp rất mạnh đối với những người tu luyện Ma đạo, nó gần giống với áp chế huyết mạch trong một chủng tộc.

Vút

Khi khí tức Ma Thần bản nguyên được giải phóng, sắc mặt Ma Phong lập tức biến đổi, đồng tử co rút, nội tâm run sợ, vội vàng cúi người nói: "Mong ngài bớt giận!”

"Anh đi nhanh đi, tôi không muốn nói nhiều!" Diệp Phàm lạnh lùng nói.

"Vâng!" Ma Phong cung kính đáp, ánh mắt lướt qua những người xung quanh, rồi nói: "Thưa đại nhân, giờ những ngưoi nay đa biet than phan huyết mạch Ma Thần của ngài, nếu để họ lan truyền ra ngoài, e là sẽ bất lợi cho ngài. Có cần thuộc hạ ... "

Y làm động tác chém ngang cổ, ý muốn nói giết sạch mọi người.

Lời y vừa dứt, sắc mặt những người trong thành đều biến đổi, cả người run lẩy bẩy.

"Không cần đâu, anh đi nhanh đi!" Diệp Phàm lắc đầu.

Tuy trong vấn đề giết chóc hắn rất quyết đoán, nhưng không phải kẻ thích sát hại người vô tội. Hơn nữa, hắn đã bị truy nã khắp nơi, bây giờ có lộ thân phận huyết mạch Ma Thần cũng chẳng khác gì, không cần phải bận tâm.

"Đại nhân, đây là lệnh bài truyền tin. Nếu ngài có bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần truyền một luồng sức mạnh vào trong, thuộc hạ sẽ lập tức cảm ứng được!" Ma Phong đưa cho Diệp Phàm một lệnh bài màu đen, trên đó có khắc một chữ "Kiếm".

Diệp Phàm cũng không khách sáo, đưa tay nhận lấy. Dù sao thực lực của Điện chủ Ma Kiếm Điện này cũng rất lợi hại, nói không chừng sau này sẽ có lúc hắn cần đến.

Sau đó, Ma Phong biến mất, ma khí ngập trời cũng tiêu tán, như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

'Anh .... Sao anh lại có quan hệ với mấy kẻ tu Ma đạo vậy?" Lạc Trì Ngư nhìn Diệp Phàm, vẻ mặt kinh ngạc.

Diệp Phàm cười hỏi: "Sao vậy? Cô sợ rồi à?"

"Anh vốn đã là kẻ thù giết sạch cả tộc của tôi, còn có gì đáng sợ hơn nữa chứ?" Lạc Trì Ngư lạnh nhạt đáp.

"Hai người bên kia định đi đâu đấy?" Đột nhiên, Diệp Phàm nhìn về một hướng, lạnh lùng lên tiếng.

Lúc này, Tông chủ Hoa Tông dẫn theo Thánh Tử Hoa Tông, đang định lén lút bỏ trốn.

Chứng kiến sức mạnh đáng sợ của Diệp Phàm, Tông chủ Hoa Tông không còn chút ý định giao chiến nào nữa, định lặng lẽ rời đi, nào ngờ lại bị Diệp Phàm phát hiện.

Vừa nghe thấy giọng nói của Diệp Phàm, sắc mặt hai mẹ con Tông chủ Hoa Tông lập tức tái mét.

Tông chủ Hoa Tông quay lại, cung kính cúi người: "Vừa rồi là ta có mắt như mù mới xúc phạm cậu, mong cậu tha cho ta lần này. Nếu cậu bằng lòng tha cho hai chúng ta, bất kỳ yêu cầu gì của cậu, ta cũng sẽ đồng ý. Hoa Tông chúng ta còn có rất nhiều người đẹp, tuỳ ý cậu lựa chọn, cậu thấy thế nào ?! "

"Không hứng thú!" Diệp Phàm lạnh lùng đáp lại lời dụ dỗ của Tông chủ Hoa Tông.

"Thằng nhãi kia, mày đừng quá đáng! Nếu mày dám động vào tao, cha tao chắc chắn sẽ không tha cho mày!" Thánh Tử Hoa Tông không nhịn được, lớn tiếng quát.

Sắc mặt Tông chủ Hoa Tông tối sầm lại, định nói gì đó vớt vát nhưng đã muộn. Hai ngón tay Diệp Phàm hợp lại thành kiếm, vung ra một chiêu, Thánh Tử Hoa Tông đã bị luồng kiếm khí vô hình bổ làm đôi.

Nhìn con trai chết thảm, sắc mặt Tông chủ Hoa Tông vô cùng khó coi, trong mắt tràn ngập hận thù và phẫn nộ.

Tông chủ Hoa Tông tái mặt.

Bà ta không ngờ mình đã nhún nhường đến vậy mà đối phương vẫn không buông tha cho bà ta.

ÂM !!!

Trong nháy mắt, Tông chủ Hoa Tông bị kiếm khí chém thành tro bụi, tan biến không còn một mảnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.