🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Âm!

Ngay lúc thương của Thanh Thương Tiên Vương sắp chạm vào người Diệp Phàm, từ trong dãy núi nọ chợt truyền tới tiếng nổ rền vang, hấp dẫn tầm mắt của mọi người. Ngay cả Thanh Thương Tiên Vương cũng tạm ngừng tấn công, quét mắt nhìn về phía dãy núi.

Bấy giờ, từ trong dãy núi đột ngột phát ra chùm sáng đỏ lòm vô cùng đáng sợ, nháy mắt đã chôn vùi toàn bộ các đại trận tấn công do Thiên Huyền Các thiết lập.

Ngay giây sau, lại thêm một âm thanh rung trời xuất hiện, đại trận tập hợp lực lượng của mấy trăm nghìn tiên nhân nhoáng cái đã hóa thành mây khói, nguyên nhân là vì vừa bị chùm sáng đỏ lòm kia tạc nổ.

Phụt, phụt, phụt!

Ngay tức khắc, Kiếm Vương và hơn trăm nghìn tiên nhân khác bị đánh bay ra ngoài, hơn nữa miệng còn hộc máu, người bị thương nặng.

Còn chùm sáng đỏ lòm kia chợt hướng thẳng lên trời, xé toạc không trung, thậm chí là chọc thủng vị diện nơi Tiên Vực đang tọa lạc, làm chấn động cả vị diện!

Xoạch xoạch xoạch!

Gần như ngay lap tức, sự kien ấy đa lam kinh động toan bộ lao quai vật trên khắp Tiên Vực, cả đám biến sắc, trong mắt hiện rõ vẻ không dám tin.

"Huyết mạch Tu La?"

"Sao có thể?"

Bấy giờ, những lão quái vật đã sống vô số năm trên đời ngạc nhiên đễn sững sờ, dù thế nào cũng không tin nổi chuyện đó là sự thật.

Cùng lúc này, trong thế giới Đại Thiên trên Tiên Vực, vô số hóa thạch sống bừng tỉnh khỏi giấc ngủ dài, nháo nhào hỏi: "Huyết mạch Tu La tái xuất, chẳng lẽ ... "

Quay trở lại thế giới nơi nhóm Diệp Phàm đang đứng, sau khi chùm sáng đỏ lòm kia chĩa thẳng lên trời, khí thế vô cùng khủng bố đến từ một loại huyết mạch nào đó chợt tản ra từ sâu bên trong dãy núi, càn quét khắp bốn phương tám hướng, đàn áp cả thế giới này.

Giờ đây, tất cả mọi người hiện diện trong thế giới này như bị đóng đinh tại chỗ, không tài nào cử động được, bao gồm cả Thanh Thương Tiên Vương, bốn vị Tiên Vương, còn có mấy trăm nghìn tiên nhân kia. Chưa hết, đến đại ấn cũng bị khí thế huyết mạch uy nghiêm đó chèn ép tới tan biến vào không trung.

Kế tiếp, một bóng người lững thững bước ra từ trong dãy núi, mái tóc dài đỏ rực, quần áo dính đầy máu, mặt mày lạnh lùng, đôi mắt như chứa đựng biển máu mênh mông, chỉ cần một cái liếc mắt đã đủ khiến con người ta cảm thấy như bị nhấn chìm dưới địa ngục Tu La.

Người đó là Tứ sư phụ Tu La của Diệp Phàm.

"Tứ sư phụ!" Diệp Phàm vừa thấy Tu La, lập tức hét lớn.

Vụt!

Tu La nhấc chân, bước tới trước mặt Diệp Phàm, quan tâm hỏi: "Tiểu Phàm, con không sao chứ?"

"Tứ sư phụ, con không sao!" Diệp Phàm lắc đầu.

Xoet!

Tu La lạnh lùng quắc mắt nhìn bốn Tiên Vương vừa kết ấn và Thanh Thương Tiên Vương, bình tĩnh nói: "Dám đụng vào đệ tử của ta, chết!"

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!

Chỉ trong nháy mắt, năm vị Cửu Phẩm Tiên Vương lọt tốp năm mươi người đứng đầu trên Tiên Vương Bảng lập tức nổ tanh bành, hóa thành một làn mưa máu, không để lại chút vết tích gì!

Cảnh tượng này dọa mọi người có mặt tại đây sợ ngây người.


Đùng!

Trên trời, sấm chớp rền vang, một chưởng cao chọc trời xé rách không gian ập tới, áp thẳng xuống đầu Tu La.

Khoảnh khắc một chưởng này giáng xuống, mọi người bỗng có cảm giác ngạt thở không chịu nổi, cứ như bản thân sẽ nổ tung ngay giay sau vậy!

"Hừ!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.