🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đột nhiên, Sở Trường Sinh xuất hiện, ông ấy vung một chưởng, phá hủy toàn bộ uy áp của đám cường giả Địa Tôn và Thiên Tôn, thậm chí, bọn họ còn bị một chưởng này của Sở Trường Sinh ép đến mức phải liên tục lùi lại!

Vút vút vút !!!

Sắc mặt của đám cường giả tối sầm, kinh ngạc nhìn chẳm chẵm Sở Trường Sinh, bọn họ không ngờ bên cạnh Diệp Phàm còn ẩn giấu một cường giả như vậy.

"Ông đến rồi!" Diệp Phàm cung kính chắp tay ôm quyền với Sở Trường Sinh.

"Mấy lão già tóc bạc trắng cả rồi, tốt xấu gì cũng là người mạnh nhất của vị diện này, vậy mà lại ra tay với một người bình thường đã mất hết tu vi, mấy người không thấy xấu hổ sao?" Sở Trường Sinh lạnh lùng nhìn đám cường giả trước mặt.

"Đây là chuyện của bọn ta, ông đừng xen vào!" Một Thiên Tôn trừng mắt nhìn Sở Trường Sinh.

"Lão già này cứ thích xen vào đấy, hôm nay ai muốn động vào nó, thì phải hỏi xem tôi có đồng ý hay không!" Sở Trường Sinh mạnh mẽ tuyên bố.

"Thế à? Ông nghĩ ông bảo vệ được nó chắc?" Đột nhiên, một giọng nói trầm thấp, trống rỗng vang lên, âm thanh như muốn vọng khắp Địa Cầu.

Xoẹt!

Không gian trên Địa Cầu bị xé toạc một đường, một lão già tóc bạc, râu bạc, lông mày bạc xuất hiện, khí chất tựa như Tiên nhân giáng thế!

Nhìn thấy người này, Diệp Phàm nhíu mày.

Chẳng phải lão già đó chính là lão tổ của điện Bồng Lai sao?

Lúc trước, khi Diệp Phàm đối phó với điện Bồng Lai, đối phương đã cho một tia linh hồn xuất hiện công kích hắn, cuối cùng phải để Sở Sở ra tay giải quyết tia linh hồn đó!

Khong ngo lan nay ong ta lại đich than đen tan đây!

Xoẹt!

Lao tổ đien Bồng Lai buoc len mot buoc, đen truớc mat Diep Pham và Sở Trường Sinh, ông ta nhìn Sở Trường Sinh, nói: "Ông muốn bảo vệ nó đúng không?"

"Ông là Tiên nhân à?" Sở Trường Sinh nhìn lão tổ điện Bồng Lai, nhíu mày.

Diệp Pham nói với Sở Trường Sinh: "Ông ơi, ông lùi về sau đi, để cháu!"

Lúc này, lão tổ điện Bồng Lai mới nhìn sang Diệp Phàm: "Trước đó cậu tiêu dệt dòng dõi của ta, ngay cả ta cũng không nhìn thấu được cậu, khiến ta rất hứng thú với cậu. Lần này ta đích thân đến đây, vốn định mang cậu và cô bé kia về, không ngờ cô bé kia lại không ở vị diện này, còn cậu lại mất hết tu vi, đúng là đáng tiếc!"

"Rồi sao?" Diệp Phàm nhìn đối phương, nói.

"Nếu cậu đã mất hết tu vi thì có mang về cũng vô dụng, tốt nhất là chôn cùng với những người của điện Bồng Lai đã chết dưới tay cậu đi!" Lão tổ điện Bồng Lai nhìn Diệp Phàm, thản nhiên nói.

Chỉ một câu nói của ông ta, đã quyết định số phận của Diệp Phàm!

"Muốn tôi chôn chung với đám người đó à? E là không được!"

"Bây giờ tôi chưa chết được đâu!" Diệp Phàm bình tĩnh nói.


Nếu ông ta muốn giết Diệp Phàm, chắc chắn sẽ dễ như giết một con kiến hôi!

Lúc này, sắc mặt Lâm Thi Âm, Cơ Như Yên và những người khác đều biến đổi, bọn họ định ra tay chặn lại, nhưng đã bị tiên uy của lão tổ điện Bồng Lai áp chế!

"Xem ra chỉ có thể giai phong ấn trước thời hạn!" Sở Trường Sinh nhìn lão tổ điện Bồng Lai rồi lẩm bẩm, nhưng ngay sau đó, ánh mắt ông nhìn về phía Diệp Phàm lại lộ ra vẻ khó tin!

Lúc này, tất cả mọi người, bao gồm cả lão tổ điện Bồng Lai khi nhìn Diệp Phàm đều mang theo vẻ mặt kinh hãi, như thể đã nhìn thấy điều gì đó vô cùng hoang đường đang diễn ra !!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.