Lúc này, thấy Đàm Bân không nhớ rõ chuyện ngày hôm đó là chuyện gì, hoặc có thể cô nhớ nhưng giả bộ mơ hồ, Trình Duệ Mẫn cũng không muốn nhắclại nữa.
Ba người chuyển chủ đề, nói đến những sự đổi thay gần đây của thế giới.
Bình thường Đàm Bân đọc sách rất tạp nham, trời nam biển bắc, sách gì cũngđọc, chủ đề nào cũng có thể tán gẫu được, có một số quan điểm cô nóinghe ra còn vô cùng hợp lý. Tùy từng thời điểm, căn cứ vào tâm trạng của khách mà chuyển chủ đề câu chuyện cũng là một trong những tố chất cơbản nhất của một người bán hàng giỏi.
Sau đó, không khí của bữaăn có phần vui vẻ hơn, nhưng Đàm Bân lại nhận thấy có điều gì đó khácbiệt. Số lần ánh mắt của Trình Duệ Mẫn dừng lại trên cơ thể cô càng lúccàng nhiều.
“Cô ấy sẽ ngồi vào vị trí của cậu chứ?” Nhân lúc Đàm Bân đi vệ sinh, Trình Duệ Mẫn ghé sát tai Dư Vĩnh Lân, khẽ hỏi.
“Ai? Cậu bảo Đàm Bân ư?”
“Ừm.”
“Không thể nào. Cô ấy còn quá trẻ, chưa chịu nổi áp lực công việc.”
“Vậy còn ai có khả năng ngồi vào vị trí đó hơn?”
“Thực ra thì không có.” Dư Vĩnh Lân cười khổ. “Thời gian cậu ở MPL còn nhiềuhơn tôi, Kenny Lưu là người như thế nào, cậu hiểu rõ hơn tôi mà.”
Lưu Bỉnh Khang là người Đài Loan nhưng lại lấy trọn bộ Bàn về đánh lâu dàicủa Mao Trạch Đông làm sách gối đầu giường, thuộc làu làu. Câu mà ông ta tâm đắc nhất chính là: “Đấu với trời, đấu với người cũng là niềm vuibất tận.”
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-van-phong/26669/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.