Nghe A Mộc báo cáo là Bạch Chi Âm từ chối gặp mặt, Thẩm Mục Phạm khẽ bĩu môi một cách khinh miệt. Cô nhóc này muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh à, đạo hạnh vẫn còn non lắm.
“Cô ta nói chiếc đĩa không nằm trên tay cô ta?” Thẩm Mục Phạm hỏi.
A Mộc gật đầu. “Dạ phải, cô ta nói tin tức là giả, còn bảo anh đừng nghe lời đồn nhảm.”
Lời đồn nhảm? Đôi mắt đen thẳm của Thẩm Mục Phạm ánh lên vẻ hứng thú. “Cô ta nói đúng, đúng là không nên cả tin như vậy.”
A Mộc nhìn Thẩm Mục Phạm với ánh mắt không dám tin. “Anh tin lời của cô ta?” Ngay cả anh ta cũng nhận ra mục đích của nhà họ Bạch là gây sự tò mò của bọn họ, muốn ngồi không nâng giá cao.
“Tin hay không chẳng sao cả.” Thẩm Mục Phạm cười nửa miệng. “Nếu nhà họ Bạch đã không muốn giao dịch với chúng ta thì chúng ta không thể ép họ, đúng không?”
“Vậy chúng ta không cần nữa sao?” A Mộc hơi nóng lòng. “Chúng ta tìm bao nhiêu năm nay mới tìm thấy cả cặp.”
“Vậy thì sao?” Thẩm Mục Phạm thôi không cười nữa. “Cô ta không bán thì tôi không mua, trước nay Thẩm Mục Phạm tôi chưa bao giờ ép người ta mua bán cả.”
“Thế nhưng…” A Mộc vẫn lo lắng. “Lỡ như có người khác mua mất thì sao?”
“Vậy thì hãy để người khác không dám mua nữa.” Thẩm Mục Phạm trầm giọng căn dặn. “Hãy tung tin rằng chiếc đĩa bình an phú quý của Thẩm Thị đã bị mất cắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-tinh-bay/2015585/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.