Phải mất hơn nửa phút, Bạch Chi Âm mới có thể hiểu được ý nghĩa trong câu nói của anh. Điều kỳ là lạ, tuy đã đạt được mục đích nhưng cô lại không hề thấy vui mừng như mình đã nghĩ, ngược lại còn thấy thấp thỏm bất an.
Cô ngơ ngác nhìn Thẩm Mục Phạm, trong ánh mắt tràn đầy nghi hoặc. “Tại sao lại thay đổi ý định, chẳng phải anh đã nói là không làm ăn lỗ vốn sao?”
Thẩm Mục Phạm lơ đãng ừ một tiếng, coi như trả lời.
Như nhớ tới điều gì đó, Bạch Chi Âm cau mày lại, trịnh trọng tuyên bố. “Tôi sẽ không bán với cái giá 2 triệu.”
“Tôi biết.” Nhìn bộ dáng cẩn trọng nghiêm túc của cô, Thẩm Mục Phạm làm ra vẻ khó xử. “Nếu không thì tôi chịu thiệt một chút, tăng thêm giá?”
“Tăng bao nhiêu?”
“Cô muốn thêm bao nhiêu?” Trong mắt anh có nụ cười trêu đùa. “1 triệu đủ không?”
Bạch Chi Âm nheo mắt lại, đánh giá vẻ mặt của anh, sau đó nhanh chóng kết luận: anh đang trêu chọc cô. Nếu không, với tính cách của anh, làm gì rảnh rỗi mà ở đây cười cợt, cò kè mặc cả. Nhận ra điều này, Bạch Chi Âm không còn hoảng hốt nữa. Tại sao vậy? Bởi vì với kiểu người bận trăm công nghìn việc như Thẩm Mục Phạm, chỉ có một khả năng khiến cho anh chịu lãng phí thời gian ở đây trêu chọc cô, đó chính là anh đã có hứng thú với cô.
Nếu là thế, cô phải không ngừng nỗ lực, khiến anh càng thêm hứng thú với mình mới được. Mắt khẽ đảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-tinh-bay/2015577/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.