Không ngờ, cơ thể Bạch Chi Âm rõ ràng nghiêng một bên nhưng vẫn chưa ngã trên mặt đất. Cô thực hiện một động tác giống như một điệu múa, sau khi xoay vòng một cái lại vững vàng đứng thẳng.
May là cô đã từng học nhảy Latinh, cơ thể mềm dẻo cũng như sự linh hoạt đều rất tốt, nếu không bây giờ chắc đang nằm úp sấp trên mặt đất. Bạch Chi Âm vỗ ngực thầm cảm thấy may mắn. Nhưng cô còn chưa kịp thở phào, cơ thể đã rơi vào một vòng tay ấm áp, mùi hương quen thuộc xộc vào mũi.
Bạch Chi Âm ngẩng đầu, định nở một nụ cười thật tươi với Thẩm Mục Phạm thì lại thấy sắc mặt anh xanh mét, đôi mắt đen tuyền ngập tràn sự sợ hãi, như là bị cái gì đó dọa cho kinh sợ.
Cô cảm thấy bất ngờ, nhớ lại câu: “Cẩn thận” đầy lo lắng vừa rồi của anh thì lập tức hiểu ra vừa nãy anh rất lo lắng cho cô nên không nén được vui mừng mà nhướng mày. “À, em không…”
“Im miệng.” Thẩm Mục Phạm lớn tiếng quát cắt ngang lời Bạch Chi Âm, hai cánh tay như gọng sắt giữ chặt cô, sức lực cứ như phải ép cạn không khí trong phổi cô.
Bạch Chi Âm bị ôm đến khó chịu, ra sức muốn thoát khỏi ngực anh. “Thẩm Mục Phạm, anh ôm em đến không thở được rồi đây này.”
“Đáng đời.” Thẩm Mục Phạm tức giận nói. “Anh thật muốn ôm chết em.” Ban nãy, khoảnh khắc thấy cô té ngã, người luôn tự xưng đầu đội trời chân đạp đất, gặp chuyện không hoảng sợ là anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-tinh-bay/2015483/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.