Lời nói của y tá làm cho thím Trương ngớ ra. Cái gì gọi là không thấy? Tối hôm qua khi bà đi, không phải cô chủ đang nằm trên giường ngủ rất ngon sao?
“Cô ấy sẽ đi đâu?” Bà buột miệng hỏi.
“Bà hỏi tôi, tôi còn muốn hỏi bà đây? Không ở yên trong bệnh viện mà còn chạy lung tung làm gì chứ?” Trong ca trực mà không thấy bệnh nhân, y tá rất bực.
Thím Trương bị cô ta mắng như thế, lại nhớ đến thái độ thờ ơ của y tá ngày hôm qua nên trở nên nóng nảy. “Người đang ở bệnh viện không thấy, tôi không hỏi cô thì hỏi ai?”
Không đợi y tá trách móc, bà ngẩng cổ lên, lớn tiếng nói: “Cô đừng ngang ngạnh như vậy với tôi, cô ấy chính là vợ chưa cưới của chủ tịch tập đoàn Thẩm Thị, cậu chủ nhà chúng tôi hằng năm đều quyên góp cho bệnh viện các cô rất nhiều tiền, nếu không nhanh chóng tìm người trở về, chờ cậu ấy đến thì các cô sẽ đẹp mặt ra.”
Vừa nghe đến thân phận của Bạch Chi Âm, y tá trưởng vội vàng ra hòa giải. “Bà cũng đừng gấp, chúng tôi đã phái người đi tìm, chỉ là muốn hỏi bà một chút xem cô ấy có nói qua là sẽ đi đâu không?”
“Không có.” Ngày hôm qua cô chủ chỉ toàn ngủ, thậm chí chỉ vài câu cô ấy cũng không nói qua với bà.
Thấy bà không cung cấp được thông tin có ích, dựa theo thân phận Bạch Chi Âm, y tá trưởng đành phải báo cáo với viện trưởng. Viện trưởng vừa nghe là vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-tinh-bay/2015435/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.