Ngoài bến tàu, trên du thuyền riêng của Nghiêm Chinh.
Doãn Nghiên Hi nhìn cô gái khoác áo lông chồn trắng đứng trên boong tàu, lắc đầu, cười nhạt.
“Thế nào? Có phải rất bất ngờ khi gặp tôi không?” Lâm Nhân châm chọc. “Haylà rất thật vọng vì người hẹn cô không phải Nghiêm Chinh.”
“Khôngphải.” Doãn Nghiên Hi nhìn cô ta, từ tốn nói. “Tôi chỉ hiếu kỳ là cô làm cách nào để lấy được di động. Nếu tôi nhớ không lầm thì hình như lâurồi anh ấy không gặp cô.”
Cơn giận bốc lên mặt Lâm Nhân. Cô takhoanh một tay trước ngực, lắc lắc ly rượu vang trên tay, cười lạnh. “Cô định chọc giận tôi à?”
“No no, tôi chỉ kể lại sự thật mà thôi.” Doãn Nghiên Hi nhún vai. “Đương nhiên cô có thể chọn cách xem nhẹ nó.”
“Xem nhẹ?” Lâm Nhân cười hừ. “Trước đây cũng vì tôi xem nhẹ cô nên mới để cô có cơ hội mò lên giường của Nghiêm Chinh.”
Doãn Nghiên Hi bĩu môi. “Cô dám chắc không phải là anh ta mò lên giường củatôi sao? Hay là thám tử của cô không báo lại với cô là thật ra anh tarất mê tôi?”
“Cô đang khoe với tôi đấy hả?” Lâm Nhân nghiến răng, nhưng mặt vẫn cố giữ nụ cười.
“Cô lại sai rồi.” Doãn Nghiên Hi lắc đầu. “Anh ta vẫn chưa đủ tư cách đểtrở thành thứ khiến tôi phải đi khoe khoang. NGược lại, anh ta nên cảmơn tôi vì đã khiến anh ta có thể rời xa ả đàn bà mặt người dạ thú, ngaycả em gái mình cũng hãm hại như cô.”
Lâm Nhân hơi ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-tinh-bay/2015397/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.