"Thôi không nói chuyện này nữa, A Diễn chắc là cũng sắp về rồi, con nhanh đi theo ta!" Chợt trong đầu lại nghĩ ra điều gì đó, bà Đàm liền nắm lấy tay kéo Tống Nhược An đứng lên, muốn cô đi theo mình.
Tổng Nhược An bất ngờ bị bà Đàm lôi kéo mà chỉ biết ngơ ngác đi theo bà.
Dắt Tống Nhược An lên lầu, dẫn thẳng cô về phòng mình, vừa mở cửa đã nhìn thấy ông Đàm trong phòng, chau nhẹ mày, bà Đàm liền lên tiếng đuổi ông Đàm đi ra khỏi phòng, bấy giờ trong phòng chỉ còn lại mỗi mình bà cùng
Tống Nhược An, để cô đứng đó, bà Đàm lúc nào mới loay hoay khắp phòng như đang tìm gì đó.
Thấy hành động lạ từ bà Đàm, Tống Nhược An liền lên tiếng muốn góp sức: "Mẹ, mẹ muốn tìm cái gì vậy con giúp mẹ tìm"
"Con cứ đứng yên đó đi!" Nói rồi bà Đàm vừa hay lúc này lại lôi từ trong một ngăn nhỏ của hộc tủ bàn trang điểm lấy ra một chiếc hộp đã cũ, tay bà nâng niu mà phủi phủi ít bụi trên đó đi.
Đi về phía Tống Nhược An, bà Đàm kéo tay cô lại giường ngồi xuống, tay mở nắp chiếc hộp đã cũ, bà Đàm lấy ra từ trong hộp một chiếc vòng ngọc màu ngọc bích nhìn có vẻ rất quý giá mà trực tiếp đeo vào cổ tay của Tống Nhược An.
Hành động này của bà Đàm liền khiến cho Tống Nhược An giật mình mà rụt tay lại: "Mẹ cái này quý giá quá con không dám nhận đâu ạ!"
Xiết chặt cổ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717524/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.