"Tôi sẽ không niệm tình cậu là bạn thân của tôi mà bỏ qua!" Đàm Tôn Diễn hất mạnh cánh tay của Trần Tinh Vũ ra khỏi người mình, lọ mọ mà rời đi...
Trong trạng thái đã say, Đàm Tôn Diễn ấy vậy mà vẫn lái xe, bất chấp tốc độ mà băng băng trên cao tốc, bánh xe hướng thẳng về phía ngoại thành.
Cuối cùng trong đêm tối chiếc xe cũng có điểm dừng, Đàm Tôn Diễn dừng xe lại bên một bờ hồ nhỏ.
Xuống xe anh đi lại gần bờ hồ trân trân đứng nhìn màu nước đục ngầu đỏ lừ trong hồ một hồi lâu mới có động thái ngồi xuống.
Nhìn mặt nước có phần hơi phẳng lặng, Đàm Tôn Diễn tiện tay ném xuống hồ mấy cục đá làm cho mặt nước đang tĩnh lặng trở nên xao động.
Nhìn từng khóm nước nhỏ chuyển mình, Đàm Tôn Diễn chợt cười khẩy một tiếng rồi chìm vào trong vô định cùng với nỗi lòng riêng...
Tại Đàm gia.
Sau khi Đàm Tôn Diễn rời đi, Tống Nhược An lặng người nằm trên giường đầy suy tư, mãi cho đến khi cổ họng khát khô, cô mới ngồi dậy tìm nước, nhưng nước trong phòng vừa hay đã hết.
Tống Nhược An bấy giờ mới bèn cầm theo cái cốc rỗng mà đi xuống nhà lấy nước.
Nào ngờ vừa ra khỏi phòng cô đã chạm phải bà Đàm đang lên lầu.
"Dạ bác!" Tống Nhược An theo phép lịch sự lên tiếng chào hỏi nhưng rồi cũng nhanh chống cúi đầu rụt người về phía sau với ý nghĩ nhường đường cho bà Đàm.
"Xuống dưới nhà ăn cơm!" Nhưng rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717507/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.