"Mau đỡ tôi dậy!" Phần eo có hơi đau nam bác sĩ không thể tự ngồi dậy được mà mở miệng bảo Tống Nhược An đỡ mình dậy.
Có phần hơi lưỡng lự, nhưng rồi vẫn theo lời của nam bác sĩ, Tống Nhược An cố sức đỡ người anh ngồi dậy, nhưng mi mắt lại rụt rè mà không dám nhìn thẳng nam bác sĩ lấy một cái.
Nhận thấy sự dè chừng trong từng cử chỉ của Tống Nhược An nam bác sĩ chỉ cong nhẹ khóa môi, tay phủi phủi lớp đất mỏng bám trên quần áo của mình.
Động tác tay dừng lại, nam bác sĩ ngẩng đầu, mắt đối mắt với Tống Nhược An: "Vừa từ cõi chết trở về mà vẫn còn muốn chết nữa sao?"
"Thật sự không tiếc mạng sống à?"
"Anh biết tôi sao?" Tống Nhược An hoài nghi mà nhìn nam bác sĩ theo bản năng.
"Cô nói xem đến vệ sĩ còn túc trực trước phòng cô, dù không muốn biết cũng tự truyền đến tai thôi!" Nam bác sĩ nhìn Tống Nhược An có phần hơi ngốc nghếch mà bật cười.
Lại pha chút trò mà đoán lấy kế hoạch của Tống Nhược An: "Tôi đón nhé, cô đang chạy trốn đúng chứ?"
Bị nam bác sĩ đoán trúng, Tống Nhược An liền hoảng loạn nhìn xung quanh xem xem có ai đó đã nghe được lời của nam bác sĩ vừa nói hay không, tay đưa lên khuôn miệng ra hiệu cho nam bác sĩ hãy im lặng cô nói nhỏ: "Anh la lớn thế làm gì?"
"Tôi không có trốn, tôi chỉ là chơi một chút, thích tìm cảm giác mới lạ một chút thôi!" Tống Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-the-than/3717495/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.