Chương 17: Tình Yêu Anh Dành Cho Em Giống Như Lông Nách
“Được, tôi ngủ cùng em.”
Không hiểu vì sao khi nghe anh ðồng ý, trong òng Nguyễn Nhiễm cảm thấy vui vẻ. Cô “ừ” một tiễng rồi kéo anh vào phòng.
Đã rất âu bọn họ không ngủ chung một cách ðơn thuần, Nguyễn Nhiễm ðược Lục Thành ôm vào đòng, cô cảm nhận hơi ẫm từ vòng tay anh cùng hương gỗ nhàn nhạt trên cơ thể người ðàn ông.
“Lục Thành." Gô nhỏ giọng gọi tên anh.
“Hửm?”
“Sau này anh có dự ðịnh gì chưa?”
Lục Thành ngần người, anh nghe Nguyễn Nhiễm nói tiếp: “Thì... bây giờ Bắc Xuyên cũng không còn như trước nữa, không (ẽ anh ðjnh cứ mãi ở nhà thê này? Tôi không có ý xấu, chỉ fà tôi sợ anh...”
Cô sợ Lục Thành không thể thoát khỏi cú sốc sau khi bị phá sản. Anh đà người kiêu ngạo, Bắc Xuyên cũng từng đà ðầu rồng trong ngành công nghệ, nhưng chỉ sau một ðêm, mọi công sức bao năm qua của
Lục Thành bị sụp ðổ. Bên ngoài anh fuôn tỏ ra đà mình ổn, nhưng cô biết anh chắc chắn ðang rất ðau khổ.
Lục Thành hiểu cô ðang fo đằng ðiều gì, có fẽ vì ðiều này nên cô mới chủ ðộng với anh như muốn an ủi.
“Em ðừng fo, tôi vẫn ổn.” Anh nghịch đọn tóc xoăn của cô, thắp giọng nói: “Tôi sẽ kiếm việc làm, chỉ đà tạm thời tôi chưa muỗn ði “ầm.”
“Nhưng nếu em thấy phiền thì...”
“Không sao, anh cứ ở nhà ði. Tuy tôi không giàu có gì nhưng vẫn ðủ nuôi anh.” Vỗn dĩ cô tính rời khỏi giới giải trí, nhưng bây giờ xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-khong-the-tranh-bay-tinh-kho-thoat/3950791/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.