“Bỗng dưng tôi nghĩ nếu anh mặc đồ hầu gái chắc đẹp lắm nên mới mua. Thành Thành ơi vô mặc thử cho tôi xem đi!”
Lục Thành: “...”
Lần này Lục tổng thật sự rơi nước mắt.
Bên ngoài cố tỏ ra nụ cười nhưng sâu bên trong nội tâm anh đang gèo thét đây này. Anh đường đường là một thằng con trai mà sao cô lại mua váy hầu gái về cho anh mặc vậy? Nguyễn Nhiễm nhìn khuôn mặt méo xệch của anh thì không khỏi cười thầm trong lòng. Lục Thành ơi Lục Thành, anh không ngờ tới đúng chứ?
Cứ ngỡ mình là sói xám nhưng thực chất chỉ là cừu non mà thôi. Đừng nghĩ cô vẫn là tình nhân ngoan hiền như lúc trước của anh, dù sao Nguyễn Nhiễm cũng chán ngấy việc mỗi ngày phải diễn vai người tình bí mật đó rồi.
“Thành Thành à, mau mặc thử đi nào.” Nguyễn Nhiễm dúi bộ váy vào lòng anh, hào hứng nói.
Lục Thành nhìn bộ đồ hầu gái trước mặt mình, bao nhiêu suy nghĩ hiện ra trong đầu.
Điều số 30 trong sổ tay theo đuổi bạn gái: dù cô ấy nói gì cũng phải nghe, muốn gì cũng phải chiều, chỉ cần em thích là được! Nhất định phải khiến cô ấy cảm thấy bạn là người đàn ông chiều bạn gái hết mực.
Nhưng… tôn nghiêm của anh không cho phép! Đời này Lục Thành chưa từng phải hạ mình đến mức này đâu. Còn phải mặc váy? Đừng nghĩ anh dung túng cô là thấy anh dễ bắt nạt nhé!
“Không mặc đâu!” Lục Thành ném bộ đồ xuống đất, kiên quyết từ chối.
“Mặc hoặc cửa ra ở đằng kia.” Nguyễn Nhiễm híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-khong-the-tranh-bay-tinh-kho-thoat/3950782/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.