“Có liên quan chứ. Giờ tôi cho em hai lựa chọn: một là nuôi tôi, hai là trả lại số tiền cùng quà trước kia tôi tặng cho em.”
Nguyễn Nhiễm: “...”
Ha hả, lại là tình huống đặc sắc gì thế này? Chia tay anh không đòi lại quà, anh chỉ đòi lại rất nhiều quà thôi ấy hả? Cô thầm tính nhẩm những thứ mà Lục Thành tặng cho cô, còn chưa tính cả tiền bao dưỡng thì Nguyễn Nhiễm có làm bục mặt cả đời cũng không kiếm lại được.
Nhưng mà cô cũng không nuôi anh đâu, cô đã thề sau này sẽ không dây dưa với người đàn ông này rồi.
“Tôi không chọn gì hết thì anh tính làm sao?” Nguyễn Nhiễm khoanh tay trước ngực, dựa người vào tường nhìn anh. Theo như cô biết thì Lục Thành sẽ chẳng hơi đâu mà đi giả phá sản cả, có lẽ anh phá sản thật. Cô không hiểu rõ công việc của người đàn ông này cho lắm, mà cũng không quan tâm, chỉ biết anh rất giàu. Đang là chủ tịch tập đoàn lớn bỗng dưng trắng tay trong phút chốc, cũng đáng thương thật đấy. Nhưng đáng tiếc cô không làm từ thiện.
Dù gì cô cũng chẳng lấy không của Lục Thành, người ta phải bán thân mới đổi được đó!
Nói tóm lại, giờ Lục Thành không có tiền cũng chẳng có quyền, chắc chắn không thể làm gì cô được rồi. Nhưng Nguyễn Nhiễm không ngờ anh lại dõng dạc nói:
“Nếu em không chọn thì anh sẽ ăn vạ!” Như để chứng minh cho lời nói của mình, Lục Thành liền ngồi bệt xuống sàn nhà, sau đó giang tay ôm chặt lấy chân ghế: “Tôi sẽ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-khong-the-tranh-bay-tinh-kho-thoat/3950778/chuong-4.html