Chương 26: Hắc Long không hề xấu
Bầu trời sắp chuyển sang bình minh, nhưng lại bị bao phủ bằng một màu tối đen âm u nặng trĩu.
Một cơn mưa trút xuống từng hạt không ngừng, thi thoảng có vài tia sét chớp nhoáng lên vài nháy.
Ở bãi đất trống ấy, lớp đất vừa được đào bới hôm qua cũng bị nước mưa ào xuống làm cho ẩm ướt. Đột nhiên có một cánh tay trắng bệch trồi lên khỏi mặt đất, Bạch Long chui lên khỏi nấm mồ trong cơ thể trần dơ bẩn, mái tóc trắng rũ rượi, hai con mắt xanh lam nheo lại một cách nặng nhọc uể oải, rồi anh nghiếng răng nghiếng ngạnh, dốc hơi đứng giữa cơn mưa, nổi giận tự hỏi:
"Là kẻ nào dám chôn mình vậy chứ? Đáng ghét, bẩn hết cả người rồi"
Gin nhìn lại vết thương trên bụng mình, sớm đã được da thịt lắp lại nguyên vẹn ban đầu, cảm giác tê liệt khó thở cũng không còn nữa.
Gin thở dốc, chiếc áo long bào màu trắng đẹp đẽ cũng bị đất và nước làm cho bẩn đen, cả thân thể anh bốc mùi hôi hám khiến một người thích sạch sẽ như anh cũng khó có thể chịu nổi.
Anh đứng giữa cơn mưa, khó chịu gào thét:
"Nếu ta biết được kẻ nào dám chôn ta, ta sẽ giết hắn cho mà xem"
...
Ở nơi nào đó, có một tòa thành bị bỏ hoang, hẳn còn u ám hơn là do mây đen từ cơn mưa rào lớn.
Có một cô gái tóc đỏ vừa đẩy lùa một cánh cửa cũ kĩ sang một bên, đập vào mắt cô là một kẻ ở trần đang ngồi trong góc vách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-hac-am/1801412/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.