"Không cần đâu, tôi còn việc để làm. Em ngủ sớm đi!"
Hắn đã nói thế rồi thì cô cũng không muốn làm phiền nữa.
Cô dìu Kiều Hiển Nông lên thư phòng rồi xuống phòng bếp pha cho hắn một chút canh giải rượu.
Giờ này người hầu chắc cũng đã ngủ hết rồi, Lam Du cũng không muốn làm phiền họ.
Cô mất công gần nửa tiếng để hầm canh, cuối cùng thì cũng đã làm xong rồi!
[...]
"Em vào được không?" Cô gõ cửa!
"Vào đi!"
"Em mang canh cho anh, uống chút rồi hẵng làm việc tiếp!"
"Ừ."
Hắn kéo tay cô ngồi lên đùi mình, nữ nhân cũng tự động hiểu ý, dường như việc này đã quá quen thuộc với họ rồi!
Hắn tháo chiếc mắt kính xuống, tiện tay gập luôn sấp tài liệu dày cộp rồi vòng tay qua ôm lấy eo vật nhỏ. Cô theo bản năng đút từng muỗng canh cho hắn. Nhưng lần này, khuôn mặt cô trầm lặng, tâm mi rũ xuống không động đậy. Nữ nhân không buồn nhìn mặt hắn!
Kiều Hiển Nông thấy thế liền lấy làm lạ, bình thường cô nói nhiều lắm mà, sao nay im thin thít vậy.
Nam nhân biết cô có tâm trạng không tốt nên tra hỏi: "Hôm nay em đi mua sắm có vui không, cao hứng thế nào lại mua hoa tặng tôi thế này?"
"Em không mua hoa! Có người gửi cho anh."
Quà mà các quý cô gửi cho hắn vô kể, ngày nào người hầu cũng phải ra nhận, nào là quà của các con gái chủ tịch tập đoàn lớn hay các cô gái đẹp nghiêng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-3/2434787/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.