Quả như trong dự liệu của anh muốn làm cho cô nguôi giận so ra đấu thêm vài trận với Tiết Vũ trên thương trường còn khó khăn hơn.
Ánh nắng mặt trời giữa trưa gay gắt , anh đứng trước cổng lớn của biệt thự mồ hôi nhễ nhãi nhưng vẫn ngoan cố đứng đó.
" Trời nắng gắt thế anh vẫn nên trở về thì hơn cậu trai trẻ."
Một bác bảo vệ nhìn thấy anh một mực đứng giữa trời nắng cũng không đành lòng mà lên tiếng khuyên can.
" Cảm ơn bác , nhưng con muốn đợi cô ấy "
" Ây..... người trẻ tuổi..haizz"
Ông bất đắc dĩ lắc đầu tốt bụng đưa anh một chai nước rồi quay vào làm việc của mình.
Mà bên trong biệt thự , cô gái mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt đang lẵng lặng ngồi vẽ tranh bên cạnh cửa sổ sát đất.
Bên ngoài khung cửa sổ là một mảng màu xanh nhạt và màu tím ấm áp đan xen . Thân hình mảnh mai , mái tóc đen dài đến tận eo , làn da trắng ngần như sứ , hình ảnh của cô như hoà làm một với khung cảnh bên ngoài.
" Anh ấy chưa đi sao ..."
" Thưa tiểu thư , vẫn chưa ạ...."
Tiết Phi dừng lại động tác trên tay , chyện trên báo chí cô đã biết là hai người họ vô tình gặp nhau mà thôi .
Nhưng cô vẫn không thể nguôi giận , nếu tha thứ cho anh quá dễ dàng phải chăng chuyện như thế sẽ còn có lần sau ... được rồi , mặt kệ anh vậy...
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-2/1863714/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.