Chớp mắt đã đến cuối tuần , hai người sửa soạn một chút mua thêm ít đồ rồi suất phát về Kỳ gia đại trạch.
Vừa đến cửa đã nghe có tiếng cười nói vui vẻ bên trong . Ta nói đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Tiết Phi nhìn thấy Lương Giai Kỳ đang ngoan hiền ngồi cạnh mẹ Kỳ cười nói rất thân thiết , cô hít một hơi thật sâu bình tĩnh bước vào .
Mà Kỳ Hạo Lâm đi bên cạnh cô huyệt thái dương trên đầu anh bắt đầu giật liên hồi....anh thiết nghĩ kiếp trước chắc anh tạo nghiệp nặng lắm không , mà kiếp này toàn gặp chuyện gì không đâu.
Anh nhìn sang Tiết Phi thấy cô đứng bên cạnh vẫn bình tĩnh thong dong như trước , nhưng anh biết trong lòng cô đang rất khó chịu , anh ôm vai cô tiến lên chào hỏi mọi người trước.
" Ông nội , ba mẹ con về rồi"
Lương Giai Kỳ nghe thấy tiếng của anh liền như chim sổ lòng mà chạy lại thân thiết gọi một tiếng.
" Anh về rồi sao , em và mọi người đang đợi anh đấy "
Cô ta làm lơ Tiết Phi bên cạnh anh đi đến định ôm lấy cánh tay anh , nhưng bị anh né đi .
" Phi Phi vào thôi em "
Tiết Phi nhàn nhạt nhìn anh một cái cô gật đầu lướt qua người Lương Giai Kỳ bước vào trong , cô mỉm cười dịu dàng .
" Ông nội , ba mẹ con mới về "
Nghe được câu nói của Tiết Phi Lương Giai Kỳ trợn to hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-2/1863709/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.