" Kỳ tổng , đã đến giờ họp rồi ạ "
Tiết Vũ rời đi không lâu thì thư ký Trần bước vào , Kỳ Hạo Lâm thở dài một hơi.
" Đi thôi...."
Anh đứng dậy tay nới lỏng cà vạt ,sải bước chân ra ngoài . Vừa mở cửa đã có một bóng người lao đến.
" Anh Hạo Lâm , anh có bận việc gì không "
Lương Giai Kỳ tươi cười ngọt ngào đi đến trước mặt Kỳ Hạo Lâm.
" Cô lại đến đây làm gì ?"
Anh cau mày khó chịu , bây giờ nhìn thấy Lương Giai Kỳ anh liền thấy phiền phức .
" Em ....em mang một ít thức ăn nhẹ đến cho anh."
" Tôi không cần , cô về đi "
" Hạo Lâm anh đừng như vậy có được không"
Lương Giai Kỳ cụp mắt xuống buồn bã hỏi anh , chỉ nghe anh đáp lại một tiếng hừ khẽ.
" Lương Giai Kỳ tôi đây là nghĩ lại giao tình lúc trước của cả hai nên mới không muốn quá mức nặng lời với cô .... Nhưng xem ra cô vẫn luôn muốn thách thức sự giới hạn của tôi "
" Hạo Lâm...em....em...."
" Tránh ra .... tôi rất bận , không có thời gian đâu mà nghe cô ấp úng"
" Không Hạo Lâm , xin anh cho em một cơ hội để giải thích rõ ràng chuyện này được không "
Cô tiến đến nắm lấy cánh tay của Kỳ Hạo Lâm gương mặt buồn bã chực chờ muốn khóc . Anh nhìn mà bực bội.
" Giải thích đúng không.... được....vậy hôm nay tôi cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-2/1863704/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.