" Chị đừng khóc nữa , mắt đã sưng lên hết rồi kìa "
Tiết Vũ thở dài đưa tay lau khoé mắt của Tiết Phi vẫn đang thút thít trong lòng cậu , cô đã khóc hơn một tiếng rồi.
" Tại chị vui quá ...."
Cô nhoẻn miệng cười nhưng nước mắt vẫn không kiềm chế được , cô có chút nghẹn ngào tiếp tục nói.
" Ai lại vui mà đi khóc như chị thế chứ "
Cậu cười khẽ một lần nữa đưa tay giúp cô lau đi nước mắt.
" A Vũ...à... chị rất tự hào về em ...."
Mọi việc ở Mĩ , Tiết Vũ đã kể rõ với cô tất cả không một chút dấu diếm , em trai cô không hề khiến cô thất vọng một chút nào . Tiết Vũ cười cười .
" Chị quá lời rồi , em cũng không giỏi gian gì cho cam , tất cả cũng là nhờ có ngài Louton giúp đỡ em "
Cô nhẹ nhàng vuốt tóc cậu ánh mắt đều ngập tràn sự bao dung.
" Được rồi , mọi việc chị đều sẽ ủng hộ em . Nhưng chị vẫn sẽ ở lại trong nước , để đến khi em quay về cố hương thì vẫn còn có chị ở đây đợi em trở về "
Cô là đang nói đến vấn đề của ngài Louton , Tiết Vũ đã trưởng thành cô sẽ để cậu tự lựa chọn tương lai của chính mình , còn cô sẽ vẫn ở lại nơi đây là một nơi chốn cậu có thể trở về khi cậu mệt mỏi.
" Vâng , thưa chị "
Tiết Vũ cười rạng rỡ ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-2/1863699/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.