\*Một năm sau\*
Reeng....reeng...reeng.....
Chuông báo thức điểm đúng 5 giờ sáng Tiết Phi dụi dụi mắt cô nhìn sang bên cạnh người đàn ông đang ngủ rất say dường như không hề bị tiếng chuông báo thức quấy rồi.
So với lúc tỉnh thì hiện tại nhìn anh có vài phần ừm.....đáng yêu đi....dáng vẻ gai góc thường ngày thu liễm đi không ít a....
Cô nhẹ nhàng rời giường , đánh răng rửa mặt rồi đi ra ngoài chạy bộ , thật ra thói quen này cô chỉ mới bắt đầu vài tháng nay .
Thể lực của cô quá yếu không thể so bì với Kỳ Hạo Lâm mỗi lần kích tình qua đi xương cốt của cô như muốn đứt rời ra vậy.
Cho nên suy đi tính lại cô vẫn quyết định chạy bộ vào mỗi sáng để nâng cao thể lực . Cô nhớ ngày đầu tiên cô chạy bộ bị Kỳ Hạo Lâm bắt thóp hỏi ra ngọn nguồn lúc ấy anh cười đến đau cả ruột luôn.
\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Sáng sớm tinh mơ thời điểm này không khí vô cùng trong lành mát mẻ , cô theo thói quen chạy vài vòng ở công viên , bất chợt nghe được giọng nói già nua.
" Cô bé , hôm nay có mua bánh bao không ?"
Ông cụ khoảng 60 tuổi , đang ngồi chễm chệ trên ghế đá thần thanh khí sản mà hỏi cô.
" Ông ơi ...sao ngày nào ông cũng ở đây vậy ?"
Cô đỡ trán , thật ra vài hôm trước cô chạy bộ xong liền đi mua một ít bánh bao về định sẽ nấu thêm ít cháo để ăn sáng .
Giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-tinh-2/1863684/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.