Chút chần chừ lưỡng lự này của La Nhận kéo dài đến một ngày một đêm.
Kỳ thực đến cuối, anh cũng không còn suy nghĩ cẩn thận gì nữa, cảm thấy có nghĩ nữa cũng không đem lại bất kỳ thay đổi hay tiến triển gì, chẳng bằng làm chút gì đó còn hơn.
Rốt cuộc anh cũng đẩy cửa đi vào.
Nhìn thấy bóng lưng Mộc Đại, và màn hình game bay tung tóe những ánh lửa và máu thịt.
La Nhận tới gần hai bước, lưng Mộc Đại cứng lại, sau đó, tháo tai nghe xuống.
Nhìn xem, dù mắt đang sa vào hình ảnh hỗn loạn, tai bị quấy nhiễu bởi những tạp âm, nhưng thiên tính của người tập võ, cô vẫn có cảm giác.
Bốn mắt giao nhau, tựa như hai người xa lạ.
La Nhận biết vẻ mặt và ánh mắt mình nhất định là đang biểu lộ ra sự cứng ngắc và xa cách, anh cũng muốn thể hiện tốt hơn một chút, nhưng không giả bộ nổi, với người khác thì còn giả bộ được, nhưng với cô thì không nổi.
“Khỏe hơn chưa?”
“Anh biết cả rồi?”
Cùng cất tiếng hỏi, cuối cùng La Nhận gật đầu: “Biết cả rồi.”
Tẻ ngắt.
La Nhận nói: “Tôi chơi cùng em nhé, có chế độ chơi hai người không?”
Anh cúi đầu, tìm nút điều khiển trên máy, Mộc Đại nói: “Khó chơi lắm, hai người có thể cầm cự được lâu hơn một người sao?”
La Nhận đáp: “Có chứ.”
Về lại điểm bắt đầu, La Nhận cũng không nhìn Mộc Đại, tập trung chơi game, nhân vật của cô là một cô gái tóc vàng yểu điệu, áo hai dây bó sát người, trang phục hầm hố, kề vai sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228733/quyen-4-chuong-5.html