Thời gian là sinh mạng, hiệu suất là tiền bạc.
Sau khi thợ lắp đặt đo đạc cửa ra vào và cửa sổ xong xuôi, dùng phấn vạch số đo khoảng cách lên mặt đất, bác Trịnh cảm thấy hiệu suất của mình rất cao, có thể đuổi kịp tốc độ phát triển của Thâm Quyến lúc mới cải cách mở cửa được rồi.
Tâm trạng bác rất tốt, xuyên qua cửa kính sát đất nhìn ra ngoài xem phố phường dần náo nhiệt.
Ủa, người đang đi tới kia là…La Tiểu Đao? Bác Trịnh cả mừng: Cũng biết tới đỡ đần cơ đấy, đúng là trẻ nhỏ dễ dạy…
Sau đó, bác dõi theo anh, dõi theo anh…
La Nhận rẽ vào Liêm Diễm.
***
Liên Thù đang cầm khăn lau bạc chuyên dụng dính phấn thơm hải đường, lau một bộ nhẫn hộ giáp (*) mới mua lại.
(*) Ngh ĩ ch ắ c d â n đọc ngôn tình ai cũng biết rồi cơ mà thôi lấy con ảnh minh họa tiện khoe ai đồ tr á h ì nh, l à c á i nh ẫ n đ eo m ó ng d à i d à i nh ọn nh ọ n ấ y ạ :3
Khác với kiểu nhẫn hộ giáp dáng dài của nữ nhân cung đình Thanh triều, bộ nhẫn hộ giáp này đã được đơn giản hóa đi rất nhiều, dùng bạc tạo thành một mặt đắp hình móng tay, bên trên khắc hình một cành sen trang nhã, vòng nhẫn đeo vào đầu ngón tay khéo léo tạo thành như phần cuống kéo dài của cành sen, sau khi đeo lên, ngón tay trông sẽ càng thêm thon dài trắng nuột.
Cô bỏ bộ nhẫn vào chiếc cốc sứ màu Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228702/quyen-3-chuong-6.html