Viêm Hồng Sa và Tào Nghiêm Hoa một đi không trở lại.
Lâu đến mức Một Vạn Ba cũng phải ra cửa ngóng xem họ đã về chưa: “Không phải là bị chủ tiệm giết mất rồi chứ?”
Tất nhiên là không phải, câu này vừa nói dứt, trong nhóm WeChat chợt có tin nhắn: “Ê, tới Phượng Hoàng Lâu cả đê, mở hội nghị cổ đông.”
Địa điểm chọn mở quán cách Liêm Diễm không xa, đoán chừng hai ông bà này không phải là tới Liêm Diễm náo loạn trước rồi mới sang quán ăn, mà là trên đường trông thấy quán ăn nên quên luôn Liêm Diễm rồi.
Mộc Đại nhờ chú Trương trông coi Sính Đình rồi cùng La Nhận ra ngoài, lúc đi tới cửa chợt xoay người lại kêu Một Vạn Ba: “Đi thôi chứ!”
Một Vạn Ba hơi sửng sốt, ấp úng: “Tôi cũng là cổ đông à?”
Thật đúng là biết rồi còn hỏi, Mộc Đại châm chọc hắn: “Không phải đã sớm nói là ai cũng có phần rồi sao? Còn phải hỏi nữa, làm dáng.”
Nếu là bình thường, Một Vạn Ba chắc chắn đã thầm mắng cô là con mụ ác độc trong lòng rồi, có điều giờ đây, chẳng hiểu sao, hắn cảm thấy Mộc Đại dùng từ rất chuẩn xác.
Hệt như chữ “điệu” của Tào Mập, hay tuyệt như nhau.
***
Viêm Hồng Sa và Tào Nghiêm Hoa đang quét dọn làm vệ sinh trong quán, mỗi người một cái chổi, làm đến khí thế ngất trời, bác Trịnh đang lau cửa kính, thấy họ tiến vào liền dừng tay phân công công việc: “Nào, một người ra đây lau tiếp, ừ, bên kia có cái thang, ai trèo lên tường xé giấy dán trên trần nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228700/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.