Thời thiếu nữ dại khờ, bởi kém hiểu biết mà sinh mông muội.
Sau này khi số tuổi ngày càng tăng lên, Lý Á Thanh mới lại càng nhận ra câu này quả là có đạo lý.
Nếu đổi lại là một Lý Á Thanh của ngày hôm nay, đã kinh qua bao chặng đường gian khổ, trở nên thờ ơ lạnh nhạt với rất nhiều sự đời, coi núi cao chỉ như hòn đá trong tay, Trường Giang Hoàng Hà chỉ là con lạch dưới chân, có thể mỉm cười ôn hòa dẫn đường chỉ lối cho người sau, một Lý Á Thanh như thế chắc chắn sẽ không bao giờ vì một kẻ cặn bã như Trương Quang Hoa mà thần hồn điên đảo.
Nhưng thuở ban đầu lại không phải vậy, trước đây, trong mắt bà, Trương Quang tuấn tú nho nhã, ăn nói hài hước, áo da quần nhung kẻ mà bọn con trai ngổ ngáo hay mặc, lên người y lại vô cùng có phong cách, người cũng như tên, rực rỡ sáng chói, đứng ở nơi nào là lập tức người nơi ấy đều ảm đạm vô vị.
Chưa đến hai mươi, bà đã có mang.
Trương Quang Hoa dỗ bà đi phá thai, đưa bà đến một phòng khám thấp kém trong ngõ hẻm, vào đó, tấm vải trắng trên bàn mổ loang lổ vết máu, mụ bác sĩ còn chẳng thèm đeo găng tay cao su, lấy từ ngăn kéo ra một cái kéo nạo thai mỏ vịt, khuấy vài cái trong nước nóng để khử trùng, bảo bà: “Nằm lên đó.”
Bà từ nhỏ đã được giáo dục kĩ lưỡng, mẹ bà thường xuyên nhắc bà phải chăm rửa tay, nói là “Trong cuộc sống hằng ngày có rất nhiều loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228653/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.