Vân Nam, thành cổ Lệ Giang, quán bar Họp Tan Tùy Duyên, cửa sau.
Tiếng nhạc phía trước như có như không, Một Vạn Ba vừa căng thẳng canh xem có người qua đây không, vừa không ngừng thúc giục hai tên trước mặt: “Nhanh lên, nhanh lên đi!”
Hai tên này lấm la lấm lét, một tên mở cái rương đặt trên mặt đất, trên vành tai treo lủng lẳng cái khuyên tròn to bằng cả cái vòng tay, tên còn lại trên đầu nhuộm một nhúm tóc trắng, cong mông mò tới mò lui trong rương, sau đó vươn người một cái đứng thẳng lên, mỗi tay cầm một chai rượu ngoại, trên thân chai chi chít chữ Tây nhưng lại không phải tiếng Anh, liếc một cái đã thét giá rõ cao: “Trăm hai hai chai!”
“Mẹ nó!” Một Vạn Ba giãy nảy, “Sao lại lên giá? Hồi trước không phải là một trăm sao?”
Tóc Trắng khinh bỉ nhìn gã: “Trăm hai thì đã sao, trong bar không phải bán những một nghìn à, trong đó toàn mấy thằng mặt l*n tới tán gái, chè chén tứ tung còn gì? Mấy chai này vừa nhìn đã thấy một bầu trời đẳng cấp như thế, bán vậy là giá gốc rồi, hiểu chưa? Hơn nữa cái ông yêu cầu là hàng xách tay, không phải bán sỉ!”
Chai rượu quả thật là nhìn rất có đẳng cấp, bao bì đã được cải tiến, Một Vạn Ba xác nhận lại với hắn: “Bên trong có bị đổi không đấy, lỡ ông đổi sang cái loại cồn công nghiệp uống vào chết người thì sao?”
Tóc Trắng cảm thấy rất bị sỉ nhục: “Tôi sao có thể làm cái chuyện thất đức đó hả? Tôi dù làm hàng giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-thanh-hung-gian/4228633/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.