Khi tất cả đã ra ngoài, khoảnh khắc hai mép cửa vừa ôm nhau chặt khít, nhịp gõ tay lên bàn của ST00 lúc thưa lúc nhặt nãy giờ bỗng dừng dừng lại nhường chỗ cho cái không khí yên ắng, tĩnh lặng. Tiếp đó, “ông chú” rút ra một điếu thuốc hiệu Marlboro châm lửa, làn khói trắng uốn cong bay lượn rồi tản vào mảng không khí xung quanh như biến mất. Đến lúc này ông mới chịu lên tiếng:
- Cậu làm gì mà đứng đấy, ngồi xuống đi.
- Dạ vâng.
- Tôi nghe nói trong tổ chức biểu hiện cậu khá lắm.
- Dạ cũng bình thường thôi ạ.
- Khi rảnh ghé nhà tôi ăn cơm ha, Phương nó mấy lần nhắc cậu đấy.
- Vâng, nhưng cháu... em... cháu...em... cũng không biết rảnh khi nào, bởi hay có nhiệm vụ đột xuất lắm ạ. – Hắn không giấu nổi sự lúng ta lúng túng, bởi vai trò của con người trước mặt hắn giờ đã đổi khác, không như mấy lần gặp đầu.
Nhận thấy điều đó, ST00 cười cười:
- Cậu cứ xưng anh em như mọi người là được rồi, chỉ khi ở nhà tôi có mặt Phương và Nguyên mới như thế thôi.
- Dạ vâng, em hiểu.
Rồi tự dưng ông chú nghiêm nét mặt lại, thanh âm cũng thay đổi hẳn:
- Giờ ta vào chuyện chính nhỉ.
Vẫn cách nói quen thuộc, ngưng lại giây lát, ST00 lại nói:
- Chắc cậu cũng biết cái tên Khang tóc đỏ chứ.
- Dạ vâng, tên tuổi của hắn cũng khá tầm cỡ.
- Ừ, theo tôi được biết thì tên này đang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-soi/2883069/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.