Hắn im lặng, với tay cầm cốc cafe hớp từng ngụm nhỏ mà thưởng thức hết vị đắng bao quan cuốn lưỡi và cổ họng. Vừa đặt ly xuống bàn, Phương liền nhoài người tới cướp ly cafe của hắn rồi hút cái “roẹt”.
- Á… đắng quá!!! – Cô bé nhăn mặt cau mặt.
- … - Hắn im lặng quan sát cô bé.
- Định xem cái anh có ngon không, ai dè nước gì đâu đắng nghét à.
- …
- Nè, sao anh không nói gì.
- Tự nhiên giành nước của anh uống rồi giờ la.
- Em thích.
- Thật là…
- Anh cho em mượn cái điện thoại chút.
- Làm gì?
- Thì cho mượn đi.
- Không có.
- Anh nói láo.
- Thật.
- Không tin.
- Kệ em.
- Anh có đưa điện thoại em mượn không? - Phương vờ nghiêm nét mặt.
- Có đâu mà đưa. - Hắn lại chơi trò cù nhây.
- Chứ cái gì cộm cộm trong túi kia. - Vừa nói Phương vừa đá mắt sang cái túi phải của hắn.
- Cái đó của người khác, người đó nhờ anh giữ giùm. - Hắn nhanh chóng bịa một lý do.
- Xí, không cho thì thôi, bày đặt đủ trò. - Cô nàng tỏ ý không hài lòng.
Ting ting ting…
“As long as you love me, we could be starving, we could be homeless, we coule be broke...”
- Í, ba em gọi.
Nhìn màn hình điện thoại, Phương reo lên.
- Alo, con nghe là ba.
- Vâng.
- Dạ vâng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-soi/2883053/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.