Chương trước
Chương sau
Eidt: Joe
Quý Mân bị Thái Khả Khả khóc nháo đến phiền lòng, đưa khăn giấy để lau nước mắt: " Đừng khóc. "
Thái Khả Khả cho rằng Quý Mân là muốn an ủi hắn, cảm động đưa mắt lên nhìn: " Mân Mân tỷ...... "
Quý Mân không kiên nhẫn nói: " Đừng lãng phí thời gian nữa, nhanh lên nghĩ một chút, ai tới nấu cơm, tôi đói bụng. "
".....Nga " Thái Khả Khả không chờ được cái an ủi, đành phải lung ta lung tung tự mình lau nước mắt.
Hắn an tĩnh trong chốc lát, mới ngẩng đầu nhu nhược nhìn về phía Thang Tam Viên liếc mắt một cái, thanh âm rầu rĩ thương lượng: " Tam Viên ca, em thật sự không biết làm cơm, nếu không, annh giúp em làm cơm được không? "
Hắn nói, tay còn chắp trước ngực, bày ra bộ dáng đáng yêu, trong mắt còn nước mắt chưa lau khô, thoạt nhìn đáng thương vô cùng.
Không thể, Thang Tam Viên không có lòng muốn thương hương tiếc ngọc, không chút do dự cự tuyệt: " Tôi cũng không biết làm cơm. "
Cậu không tự giác lui về sau một bước, miễn cho Thái Khả Khả lại đột nhiên bổ nhào vào người mình lần nữa.
Cậu không có lừa Thái Khả Khả, cậu thật sự là đối với làm cơm dốt đặc cán mai, mấy năm nay Thang Bá Đặc cùng Nguyên Thu không cho phép bảy đứa con bước vào phòng bếp, Thang Bá Đặc luôn tin tưởng chỉ cần nhi tử của mình không nấu cơm, về sau tuyệt đối sẽ không làm cơm cho nam nhân thúi muốn đoạt con của hắn, cho nên Thang Tam Viên chính là muốn học, cũng không có cơ hội học.
Hai tỷ muội Qúy gia cùng Nhạc Lạc Phong cũng sôi nổi lắc đầu, bọn họ cũng không biết làm cơm, chỉ có Cố Ngạn biểu tình lười nhác khoanh tay trước ngực dựa vào một bên, không có gật đầu cũng không có lắc đầu.
Mọi người không khỏi đem tầm nhìn đều đặt trên người hắn, ánh mắt chờ mong, nếu Cố Ngạn cũng không biết làm cơm, bộn họ cũng chỉ có thể căng da đầu lên đi làm đồ vật, thật sự không biết có thể ăn được không.
Cố Ngạn nhướng nhướng chân mày, không nhanh không chậm mở miệng: " Tôi biết nấu cơm. "
Mọi người đói bụng tới kêu vang nghe thấy hắn nói biết làm cơm, đôi mắt một người so với một người đều sáng rực lên, Quý Lê càng đem hắn so với chúa cứu thế, đôi mắt dính lên trên người hắn, đầy mong đợi nhìn hắn
Cố Ngạn không dao động, thần sắc như cũ lạnh nhạt: " Nhưng vì sao tôi phải làm? "
Mọi người lại trở nên uể oải, đúng vậy, nhiều người như vậy, dựa vào cái gì Cố Ngạn phải làm cơm? Hắn lại không giống Thái Khả Khả đến trễ, ngược lại hôm nay hắn là người tới sớm nhất.
Linh hồn fans trong người Nhạc Lạc Phong lần nữa trỗi dậy, không chút nghĩ ngợi nói: " Bởi vì anh đẹp trai, có tài, còn có tấm lòng thiện lương! "
Quý Lê sờ sờ cái bụng đói, cô nàng ngày thường thích nhất là ăn, đã sớm đói bụng đến khó chịu, lập tức không chút do dự gia nhập hàng ngũ rắm cồng vồng của Nhạc Lạc Phong: " Ngạn ca không những đẹp trai, có tài, tâm địa thiện lương, còn là anh hùng cứu vớt chúng em khỏi dầu sôi lửa bỏng! Chỉ cần anh chịu làm cơm, em nguyện ý đấm lưng bóp vai, bưng trà rót nước, cả rửa chân cho anh cũng có thể. " (có thể các bạn không biết thì rắm cầu vồng là lời khen nha khen tới bay tới tận trời ý)
Mọi người: "....... " Vì ăn được ăn no cô cũng thật liều mạng.
Đến phiên Thái Khả Khả cùng Quý Mân, sắc mặt của bọn họ đều đen sì, hai người nghẹn nửa ngày cũng không thể khen câu nào, cuối cùng Quý Mân cắn răng nói: " Nếu anh làm cơm, chúng tôi sẽ quét dọn vệ sinh. "
Cố Ngạn không tỏ ý kiến cười khẽ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Thang Tam Viên.
"..... " Thang Tam Viên mím môi: " Nếu em làm cơm, anh liền, liền.... "
Quét dọn vệ sinh, đấm lưng bóp vai, bưng trà rót nước bọn họ đều đã nói, Thang Tam Viên còn chưa có nghĩ ra mình có thể làm cái gì thì cái bụng đói đột nhiên kêu lộc cộc một tiếng ( chả biết tả tiếng bụng đói như thế nào)
Cố Ngạn không nhịn được câu môi cười mọt tiếng, khuôn mặt lạnh lùng của hắn cũng nhu hòa đi, vốn dĩ không khí căng thẳng cũng thả lỏng không ít.
Nhạc Lạc Phong cùng Quý Lê vội vàng nhân cơ hội làm nũng: " Ngạn ca, anh làm cơm cho chúng em đi mờ. "
Thang Tam Viên quẫn bách đỏ hồng cả khuôn mặt, hôm nay vì muốn tới đây sớm, cậu còn chưa có ăn gì, lúc này đã sớm đói bụng.
Cố Ngạn duỗi tay sờ soạng một chút đỉnh đầu mềm mại của Thang Tam Viên, không có tiếp tục làm khó bọn họ, quay đầu an bài nói: " Tôi đi làm cơm, Quý Mân, Quý Lê đem phòng dọn dẹp một chút, Nhạc Nhạc, cậu đem sân quét dọn sạch sẽ, tiện thể đem chăn trong phòng ra phơi một chút. "
Mọi người vui vô cùng lập tức đồng ý, nơi này trước không có thôn xóm, sau không có cửa hàng, muốn gọi cơm hộp đều không thể, nếu Cố Ngạn không làm cơm cho bọn họ, bọn họ thật sự phải nhịn đói, hơn nữa Cố Ngạn an bài hợp tình hợp lý, bọn họ không tự giác nghe theo sắp xếp của hắn.
" Cậu..... " Cố Ngạn quay đầu nhìn về phía Thái Khả Khả: " Đi tắm rửa cho chó trong sân đi. "
Ngày hôm qua nơi này có mưa, chó con trong sân lăn lộn trong bùn mấy cái, một thân lông mao màu vàng trắng đã sớm biến thành màu chocolate.
Thái Khả Khả không muốn nghe theo phân phó của Cố Ngạn, nhưng mà hắn vừa gây ra họa, cũng không dám lên tiếng phản đối, chỉ là tức giận quay đầu đi.
Sau đó hắn lại nghĩ, nếu đi ra ngoài tắm rửa cho chó con, tuy rằng hơi bẩn, nhưng có thể bày ra trước mặt người xem sự yêu thích của hắn a (?)! Thật sự so với quét tước còn tốt hơn.
Nghĩ như vậy, hắn cảm thấy sự an bài này thập phần hoàn hảo, lập tức vui vẻ cười, gật gật đầu, còn không quên thêm cảnh cho mình: " Tuy rằng mình có hơi sợ chó, nhưng mà nhiệm vụ gian nan vất vả không thể làm phiền các vị tiền bối, vậy để mình đi hoàn thành đi. "
Hắn nghĩ nghĩ, nếu có thể cùng Thang Tam Viên đi tắm rửa cho chó con vậy thìcàng tốt, như vậy liền có thể cho các fans thấy hắn cùng Thang Tam Viên cùngnhau chơi đùa với chó con, hình ảnh kia nhất định ấm áp hài hòa, như vậy fansCP có thể cắt nối biên tập cùng độ đề tài, nói không chừng còn có thể kéo thêmfans mới nhập hố.
Thái Khả Khả đầy cõi lòng chờ mong, ngẩng đầu lên nhìn Thang Tam Viên cười tủmtỉm nói: " Tam Viên ca, chúng ta cùng đi tắm rửa cho chó con đi, anh không phảirất thích động vật nhỏ sao? "
Thang Tam Viên tự nhiên xin miễn cho kẻ bất tài này, nhưng cậu còn chưa kịp lêntiếng cự tuyệt, Cố Ngạn liền một tay đem cậu túm đến trong lồng ngực, một tayôm lấy bờ vai cậu, hắn đối với Thái Khả Khả như cười như không nói: " Tiểm Tamca không có thời gian, anh ấy còn muốn bồi tôi làm cơm. "
Hắn nói xong không có quay đầu xem khuôn mặt đen như đáy nồi của Thái Khả Khả,trực tiếp đem Thang Tam Viên kéo vào trong phòng bếp.
Thang Tam Viên với Cố Ngạn cùng nhau đi vào bếp, Cố Ngạn thuận tay đem cửaphòng bếp đóng lại.
Thang Tam Viên nhìn đò vật trong phòng bếp có chút luống cuống tayb chân, cậucũng chưa từng làm cơm, lo lắng sẽ giống Thái Khả Khả đem đồ làm loạn thành mộtđống nên không dám lộn xộn.
Cố Ngạn cúi đầu tìm kiếm một chút, lấy ra tỏi ném cho Thang Tam Viên, sau đó chỉchỉ ghế dựa bên cạnh bàn ăn nói: " Anh có thể ngồi ỏ chỗ kia bóc tỏi. "
Thang Tam Viên ngoan ngoãn ngồi xuống chỗ Cố Ngạn chỉ, cúi đầu lột vỏ tỏi, ngóntay mượt mà phấn nộn cẩn thận đem đem vỏ ngoài lột bỏ.
Cố Ngạn không khỏi cười cười, nhìn trong chốc lát mới thu hồi tầm mắt, tìmnguyên liệu nấu ăn, động tác lưu loát cắt gọt.
Thang Tam Viên một bên bóc tỏi, một bên ngẩng đầu xem động tác thuần thục của hắn( Cố Ngạn),nhịn không được có chút kinh ngạc hỏi: " Cậu ngày thường đều tựmình nấu cơm sao? "
Lịch trình của Cố Ngạn rất bận rộn, cậu không nghĩ tới Cố Ngạn làm cơm rất thuầnthục.
Cố Ngạn lắc đầu: " Trong nhà em có dì giúp việc nấu cơm, em không xuống bếp. "
" Vậy sao cậu lại học nấu cơm? " Thang Tam Viên có chút nghi hoặc hỏi, không tựgiác cùng Cố Ngạn trò chuyện.
Động tác trong tay Cố Ngạn không dừng lại, một bên mở tủ lạnh lấy nguyên liệu,một bên cười nói: " Vì cưới vợ. "
" Hả? " Thang Tam Viên sửng sốt một chút, nấu ăn cùng lấy vợ có quan hệ gì?
Cố Ngạn như có như không liếc mắt nhìn cậu một cái, nhẹ giọng nói: " Ông nội emnói, nam nhân không biết nấu cơm sẽ không thể lấy vợ. " (bản gốclà tức phụ)
Thang Tam Viên nhịn không được nở nụ cười: " Cố gia gia rất thú vị. "
Cố Ngạn gật gật đầu, đem nồi mở ra: " Ân, qua một thời gian em mang anh về gặpông. "
Thang Tam Viên minh bạch lời Cố Ngạn là chỉ hiệp nghị đã nói, hắn phải cùng CốNgạn trở về xem lão nhân gia, vì thế gật gật đầu, ngoan ngoãn nói: " Hảo. "
Hai người cảm thấy cuộc đối thoại thật bình đạm, không có gì ạ, đạn mạc lại trựctiếp nổ tung, số lượng người xem chương trình không ngừng tăng lên.
[ Ta không nghe lầm đi? Lúc này mới gặp mặt có một ngày, Cố Ngạn liền muốn mangThang Tam Viên trở về xem ông nội? ]
[ Kia chính là ông nội Cố a! Ta nghe người trong giới nói, gia đình của Cố Ngạnlà một bí mật, hắn xuất đạo nhiều năm như vậy, nhưng cho tới bây giờ không cónghe hắn nói qua về tình huống trong nhà, càng không có nghe nói hắn mang ai vềgặp thân nhân của hắn a. ]
[ Mối quan hệ của Cố Ngạn và Thang Tam Viên tiến bộ vượt bậc như vậy, là ngồitên lửa tiến lên đi! Nhưng mà Thang Tam Viên chắc có cái gì đặc biệt nên Cố Ngạnmới đối với hắn ( Thang Tam Viên) tốt như vậy. ]
[ Fans của đối thủ ở nơi nào, nơi này của ta có thuốc trợ tim hiệu quả nhanh,có thể hào phóng cho cấc người một chút, nói không chừng quan hệ đối thủ củachúng ta có thể cải thiện một chút. ]
[ Thật khoogn nghĩ tới, có một ngày idol của ta có thể cùng đối thủ hài hòa ởchung một chỗ làm cơm, còn thương lượng về nhà nhìn ông nội, che mặt. ]
[ Nói thật, theo ý ta, đối thủ so với Thái Khả Khả tốt hơn nhiều, phi! Về sau sẽkhông gọi là đối thủ. ]
[ Không có người muốn khen trù nghệ của Ngạn Ngạn sao? Đẹp trai, nhiều tiền,còn là nam nhân có thể nấu cơm, Ngạn Ngạn là tuyệt thế nam nhân a! ]
[ Hôm nay cũng là một ngày bị vẻ đẹp trai soái khí của Ngạn Ngạn làm cho hít thởkhông thông, đánh call, điên cuồng đánh call!!! ] ( theomình biết thì hình như đánh call là cổ vũ)
........
Cố Ngạn lấy ra nguyên liệu đã tẩm ướp tốt, nhanh chóng chiên một bàn cánh gà,đưa tới trước mặt Thang Tam Viên: " Anh ăn trước chút đi. "
Thang Tam Viên ngẩn người, nhìn cánh gà hoàng kim tươi mới trước mặt, nhịnkhông được nuốt nước miếng, có chút do dự nói: " Này không tốt đi, vẫn là chờthời gian ăn cơm, mọi người cùng nhau ăn. "
" Anh không phải đói bụng sao? Không cần cờ bọn họ, đĩa này là làm cho anh ăn. "Cố Ngạn nói, đem tỏi bóc được một nửa trong tay Thang Tam Viên ném qua một bên,cầm lấy khăn ướt lau tay cho Thang Tam Viên.
Biểu tình Cố Ngạn vẫn thực lãnh đạm, mặt cúi xuống làm người ta không thấy rõ cảmxúc của hắn, cằm nghiêng nghiêng lại nhìn có chút ôn nhu, động tác hắn tự nhiênvô cùng, giống như động tác thân mật này là hết sức bình thường, làm Thang TamViên có chút ngượng ngùng muốn rút tay ra.
Thang Tam Viên nhìn tay hắn, hơn ngày mới nghẹn ra một chữ: "......Ân. "
Cố Ngạn lau tay cho Thang tam Viên xong liền buông cậu ra, chỉ có ngón tay nhưvô tình nhẹ nhàng lướt qua mu bàn tay của Thang Tam Viên.
Khuôn mặt Thang Tam Viên khó giải thích được có chút nóng lên, ngồi đó nhất thờiquên cử động.
Cố Ngạn cong môi cười một chút, cầm lấy đũa, kẹp lên một cái cánh gà đút đếnbên miệng Thang Tam Viên, âm thanh trầm thấp mang theo ý cười: " Há mồm. "
Thang Tam Viên ngoan ngoãn hé miệng cắn một miếng, sau đó mới phản ứng lại đâylà Cố Ngạn tự mình đút cho cậu, gương mặt không khỏi trở nên càng hồng.
Nhưng lực chú ý của cậu đã bị mỹ thực trong miệng hấp dẫn, trù nghệ của Cố Ngạnthật sự tốt, cánh gà chiên của ngắn tươi ngon mọng nước, ngoài giòn trong mềm,ăn vào mỹ vị cực kỳ.
Cố Ngạn cúi đầu, khoảng cách gần làm hắn nhìn thấy được làn da trắng nõn cùngđôi môi đỏ bừng.
Thang Tam Viên mặt mày vui sướng, đôi mắt cười cong cong như là trăng lưỡi liềm,ngẩng đầu nhìn hắn: " Ăn ngon thật. "
Khóe miệng Cố Ngạn không khỏi nở một nụ cười nhạt, thấp giọng cười nói: " Xemra ông nội không có gạt em. "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.