Lúc tỉnh dậy, đầu Tần Xu đau như búa bổ, cổ họng khô ngứa.
Cô day day hai thái dương, hai mắt ti hí thò tay mò mẫm được điện thoại, cô tóm lấy, chạm vào màn hình xem giờ.
Mười một giờ ba mươi bốn phút.
Muộn thế này rồi sao?
Trên màn hình thông báo hơn mười tin nhắn, cô nhấn vào đọc lướt qua, có đến bảy tám người nhắn tin cho cô, trên cùng là tin nhắn của Phó Tư Dư.
Tần Xu bấm xem, nhìn bốn tin nhắn liên tiếp Phó Tư Dư nhắn cách đây một tiếng trước.
[Phó Tư Dư: Cậu sao rồi?].
[Phó Tư Dư: Tối hôm qua Thẩm Cố đưa cậu về có xảy ra chuyện gì không?].
[Phó Tư Dư: Mình dẫn mẹ chồng đến bắt gian tại trận nha?].
[Phó Tư Dư: Chưa dậy hả?]
Hồi tưởng về tối hôm qua Thẩm Cố đưa mình về nhà, từng hình ảnh đứt quãng lũ lượt tràn về, tuy không rõ nhưng Tần Xu nhớ loáng thoángmình đã làm kha khá chuyện mất mặt.
Tần Xu kinh hãi ngồi bật dậy, tấm chăn trượt xuống cô mới phát hiện chỗ này không phải phòng ngủ của mình.
Cô quét mắt một lượt khắp phòng, trong đầu lóe lên suy nghĩ trúng độc đắc.
Đây là phòng Thẩm Cố.
Tần Xu lập tức cúi xuống kiểm tra quần áo trên người, mùi rượu ập vào mũi, vẫn là bộ hôm qua. Quần áo không mất một mảnh nào, toàn thân sạch sẽ, cơ thể lành lặn.
Tâm trạng Tần Xu nhất thời phức tạp, không biết mình nên vui hay giận.
Tối hôm qua cô say
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502837/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.