Trong văn phòng, ông Thẩm chồm lên bàn làm việc, lật đếm 1000 tệ (~3 triệu 3 VNĐ) Thẩm Cố vừa lấy trong bóp ra.
Ông đẩy thẻ ngân hàng đến trước mặt, hỏi: “Con đã chuyển vào đây 499 ngàn (~1 tỷ 7) chưa?”.
Tất cả thẻ ngân hàng của ông Thẩm đều liên kết với điện thoại của vợ, chỉ cần có thông báo nhận tiền thì bà sẽ biết ngay. Vậy nên mỗi lần ba vòi tiền, vì để mẹ không phát hiện nên Thẩm Cố chuyển đến thẻ do mình đứng tên, cũng chỉ có mỗi anh thấy tin nhắn của ngân hàng, ông Thẩm không nhận được.
Thẩm Cố đáp “Rồi”, ba cười với anh: “Con trai, một đứa không đủ đúng không, đợi lát ba nói với Tiểu Xu phải hai đứa… Không, ba đi” – Một cháu được 500 ngàn, ba đứa không phải được một triệu rưỡi sao? Mới nghĩ ông Thẩm đã cười ngoác tận mang tai.
Thẩm Cố liếc ba mình đã vô phương cứu chữa, lạnh lùng từ chối: “Không, một đứa là đủ rồi”.
Ông Thẩm ỉu xìu, im bặt.
Một đứa cũng được, nhận hẳn năm tháng tiền tiêu vặt kia mà.
Ông Thẩm cất tiền và thẻ vào bóp trong túi quần, lúc ngước mắt lên, ông chợt nhớ giờ Thẩm Cố đã cưới vợ, nếu sau này bóp tiền con trai cũng do con dâu quản thì ông làm sao vòi tiền ai? Thân làm ba chồng không thể vay mượn con dâu được.
Nghĩ tới đây, Thẩm Nghị lo trước tính sau: “Con trai, hiện tại con có người bạn hay trợ lý nào đáng tin không?”.
Thẩm Cố nghĩ ba muốn thảo luận về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-nguoi-ve-dinh/2502813/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.