_ Là do tôi là con lai, từ nhỏ đã phải sử dụng hai ngôn ngữ nên mới có thể tự tin giao tiếp như vậy.
_ Ừm, vậy nếu có bất kì điều gì khó khăn hãy cứ nói với tôi được chứ? Cần thêm trợ lý tôi cũng sẽ sắp xếp cho.
_ Cảm ơn ngài.
Thẩm gia vào buổi tối rất đẹp, gió thổi vào mát rượi, ánh đèn cứ lấp lánh ánh vàng vô cùng bắt mắt lại mang cảm giác ấm áp. Trên tầng thượng, mọi người đang cùng nằm xuống ghế nghỉ thưởng trà ngắm trăng.
_ Ôi trời, thật sự lâu lắm rồi cháu mới có cảm giác bình yên và thoải mái đến như vậy.- Tiêu Diệp Quân nằm xuống, duỗi tay.
_ Ừ, gần đây ta cũng có bận chút việc, bây giờ mới có thời gian thảnh thơi cùng gia đình đây. Haha.
_ Ở đấy ba mẹ cháu cũng ít khi về, thường thì có lúc mẹ ở nhà thì lại ko có ba và ngược lại, rất hiếm khi cả nhà cùng ngồi lại với nhau.
_ Vì mẹ cháu thì ta quá rõ rồi mà. Chị ấy là mẫu người mạnh mẽ, độc lập nên luôn hơn thua với ba cháu. Với cả hai người làm kinh doanh nên hiển nhiên là rất bận rồi.
_ Thương cháu dì quá.
_ Haha, cháu cũng quen rồi mà, có lẽ chính vì thế cháu mới phải tự lực và sớm trưởng thành chứ.
Lúc này Tú Tú mang trái cây lên đặt xuống bàn rồi ngồi cạnh ba. Cô vừa gọt táo rồi hỏi ba:
_ Ba này, hôm nay ở trụ sở đón người mới về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngot-du-do-em/2864711/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.