_ Gia đình........
Nhìn thấy vẻ mặt cô hiện rõ vẻ khó hiểu vì câu nói đó mà ngó qua anh, Henry chỉ cười bông đùa, có ý không muốn trả lời:
_ Tùy cô Thẩm nghĩ nhé.
Ngưng lại một chút thì Thiên Tú vẫn là mạnh dạn nói tiếp:
_ Ngài thiếu tướng này, có thể để tôi mời cơm anh một bữa hay không? Tôi cũng muốn cảm ơn anh cho thật tử tế, nếu nói suông thì thật sự khiến tôi ái ngại.
_ .........- Nhận thấy ánh mắt mong chờ, anh lắc đầu cười như tỏ một vẻ hiển nhiên.- Tại sao lại từ chối một quý cô xinh đẹp kia chứ, huống hồ người đó lại là cô Thẩm.
_ Vâng, nếu anh đã nói vậy thì anh sắp xếp lịch thế nào ạ?
_ Ở tòa thị chính sẽ thường tan tầm vào lúc năm giờ nhỉ?
_ Vâng, cũng tùy từng hôm, có khi nhiều việc quá còn phải ở lại đến qua tám rưỡi tối. Mà điều anh muốn hỏi có vấn đề gì với giờ giấc ở tòa thị chính ạ?
_ Là để đón cô Thẩm, dù sao cả hai cùng đi tại một thời điểm, một không gian không phải tiện hơn sao?
_ ........ Theo ý của anh đi vì anh sẽ làm chủ mà.
_ "Chủ" trong "chủ nhân" ấy hả?
_ Vâng, là người làm chủ ấy ạ.
Có vẻ như khoản này thì Tú Tú có hơi ngây thơ rồi đấy nhé, anh ta đột nhiên không nhịn được mà cười một cái, dễ thương ấy chứ.
_ Oh, mãi nói chuyện với anh tôi quên mất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngot-du-do-em/2864461/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.