"Hôm nay cô có muốn xem mấy mẫu vải ren không, cô Taylor?" Khi Kate bước vào cửa hàng Bách Hóa, Sally Bright từ sau quầy đứng thẳng người. Người phụ nữ trẻ với mái tóc vàng hoe đặt tờ báo đang đọc dở sang một bên. "Hay một dải ruy băng mới chăng?" 
 Kate lắc đầu mỉm cười. "Chỉ mực thôi. Tôi không có lí do nào để mua ren hay ruy băng hôm nay." 
 "Cô chắc chứ?" Sally đặt một bình mực lên quầy đánh rầm một cái. "Đó không phải điều tôi nghe được." 
 Giọng điệu ranh ma của cô gái khiến Kate vội chú ý. 
 "Cô đã nghe những gì?" 
 Sally giả bộ ngây thơ. "Chỉ là ngày hôm kia có người đã đi cả một đoạn đường tới lâu đài Rycliff. Một mình." 
 Kate cảm thấy má mình nóng lên. Mà điều đó làm cô bực mình vì cô chẳng có cái quái gì để cảm thấy ngượng nghịu hay mắc cỡ cả. "Phải, tôi đã đi bộ đến lâu đài. Tôi cần nói chuyện với Hạ sĩ Thorne. Chúng tôi cần phải hòa giải sự bất đồng." 
 "À." Một chân mày của Sally nhướng lên. "Hòa giải sự bấ đồng. Chà, điều đó nghe rất đúng đắn." 
 "Nó không phải là không đúng đắn, nếu đó là điều cô đáng má chỉ." 
Kate không chịu đề cập đến việc mình đã bất chợp gặp anh đang làm việc. Bán khỏa thân, ướt đãm mồ hôi. Toàn bộ làn da rám nắng ấy trải dài trên thân hình đầy cơ bắp, rắn chắc... hình bóng đôi vai rộng của anh giờ đây đã khắc sâu vào trí nhớ của cô. Cứ như là cô đã nhìn chăm chăm thẳng vào mặt trời và dấu ấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-phieu-lang/1114515/chuong-32.html