Colin gần như bật cười ha hả. Không phải vì thích thú mà do tính trớ trêu. Rõ là rất lố bịch khi một phần trong anh cảm thấy vui mừng với chiều hướng diễn biến của sự việc này. Khi anh thà đối mặt với một kẻ cướp đường đang chĩa súng vào mình hơn là ngồi thêm một chút nào trong chiếc xe ngột ngạt như địa ngục này. Ngay cả việc thêu dệt mấy lời nói khéo kì quặc và tận hưởng sự đồng hành của ba quý cô cũng chẳng thể làm anh sao nhãng khỏi những vách xe quá gần và bầu không khí quá ấm. Lúc chiếc xe lắc lư rồi bỗng dừng lại, trong Colin có điên cuồng lên một chút. 
 Anh đã muốn thoát ra. 
 Trông thấy khẩu súng, anh đã gần như cầu xin, Vâng, bắn tôi đi. Hãy kết thúc nỗi thống khổ này. 
 Cho đến khi khẩu súng đó chĩa qua hướng Minerva và sự sáng suốt đi xuống. Giờ đây Colin không có hoảng hốt. 
 Anh đang cáu tiết điên người. 
 Anh hắng giọng để kéo sự chú ý của tên khốn đó. "Nếu có phải chĩa thứ đó vào ai thì chĩa vào ta đây này." 
 Tên cướp đường làm theo và ném một túi vải bạt nhỏ qua cánh cửa mở. "Chuyền cái túi qua. Tiền xu, nữ trang, đồng hồ, nhẫn. Bỏ hết vào trong đó." Một tiếng cách đáng ngại phát ra khi hắn lên cò súng. "Mau lên." 
 Các tiểu thư Gateshead ngồi co rúm lại cùng với người bạn đồng hành của họ. 
Colin lượm cái túi vải dưới sàn lên. Khi tháo dải rút miệng túi ra, anh nói với các tiểu thư bằng tông giọng điềm tĩnh nhất, an ủi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-phieu-lang/1114491/chuong-14.html