Con đường đến London đầy bụi, gập ghềnh, mấp mô nhiều vết lún và khổ sở.
Và Minerva hân hoan vô ngần trên từng dặm đường đi qua.
Nói thế nghĩa là, cô hân hoan trong yên lặng và không động đậy được chút nào. Chẳng có tí khoảng trống nào để cô nhúc nhích cả.
Trong chiếc xe, họ bị nhét chật ních bốn người vào một chỗ. Thêm hai hành khách nữa ngồi chung với tay đánh xe. Minerva hầu như sợ phải đếm có bao nhiêu người đu bám trên nóc xe. Từ chỗ của cô phóng tầm mắt qua cửa sổ xe thấy mấy cặp giò của họ lòng thòng như thạch nhũ. Phía xa hơn, thỉnh thoảng cô thoáng thấy được Colin đang cưỡi ngựa bên cạnh xe. Cô ghen tị với anh vì có không khí trong lành và được tự do di chuyển.
Nhưng nói chung là cô rất hồ hởi. Những quyết định phiền não và các kế hoạch chuẩn bị điên loạn đã qua rồi, hiện tại đơn giản cô có thể sung sướng đắm mình trong niềm vui vì đã thực hiện được. Sau khi dành cả thời con gái hết sức hy vọng được bỏ nhà ra đi - cô đã thực sự làm thế. Và đây không phải việc lao ngay vào rừng một cách ngây ngô với một giỏ picnic được thu xếp vội vàng và bức thư ngắn đầy hờn dỗi được ghi có dòng chữ, "Tạm biệt." Chuyến hành trình này có ý nghĩa quan trọng, liên quan đến nghề nghiệp. Gần như là chuyến đi thuần về công việc.
Sáng nay, cô đã hành động liều mạng.
Nhưng cô mừng vì không phải lên đường trong đơn độc.
Khi họ dừng lại nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-phieu-lang/1114480/chuong-7.html