Người cha quá cố của Minerva có lần nhận xét, khi nào cô mê mải đắm chìm trong một quyển sách thì phải cần đến một bầy chó săn và một đội tìm kiếm mới lôi cô ra được.
Còn không thì một cành cây sà xuống cũng có thể hiệu quả không kém.
Bộp.
"Ui da." Đột ngột dừng lại, Minerva đưa một bàn tay lên xoa xoa thái dương đang đau nhói và chỉnh lại mắt kính. Tay kia đánh dấu trang đang đọc dở.
Charlotte nghiêng đầu thương hại nhìn cô. "Ôi, chị Min. Thiệt tình luôn đó."
"Em có bị thương không?" Diana lo lắng hỏi.
Trước mắt họ, bà mẹ vội quay lại và thở dài ngao ngán. "Minerva Rose Highwood. Dù ham học đến bất thường, nhưng con lại vẫn có thể ngốc nghếch đến thế này đấy." Bà bước tới và túm chặt lấy khuỷu tay Minerva, lôi xềnh xệch cô băng qua bãi cỏ làng. "Mẹ chẳng bao giờ hiểu được làm sao mà con lại được sinh ra trên cõi đời này nữa."
Dạ đúng, mẹ à, Minerva nghĩ khi đang lê bước men theo con đường mòn. Con nghi ngờ có khi nào mẹ hiểu được đấy.
Phần lớn mọi người không hiểu được cô. Thậm chí trước khi bị bẽ mặt đêm qua, cô đã cam chịu với sự thật phũ phàng ấy từ lâu rồi. Gần đây, có vẻ như thấu hiểu Minerva nhất chẳng phải là một con người, mà là một nơi chốn. Vịnh Spindle, nơi nghỉ mát ven biển dành cho các quý cô có giáo dục và, e hèm, có cá tính thú vị. Cho dù ốm yếu, uyên bác, hoặc hay đầy tai tiếng - những phụ nữ trẻ ở đây đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-phieu-lang/1114472/chuong-3.html