Thuốc tê hết tác dụng, thật lâu sau Nhạc Nhạc mới tỉnh lại. 
Nótỉnh lại thì Tử Khê đang mỉm cười nhìn nó, nó khổ sở nhắm mắt lại, nókhông có quên mình từ bên ngoài nghe được một chuyện đáng sợ, tàn nhẫnkhiến nó hận mình không nên có mặt trên đời này. 
"Nhạc Nhạc, con tỉnh có đau ở đâu không, đừng ngại nói cho A Tử." Cô cố gắng khiến mình không lộ ra biểu tình bi thương, cố gắng khiến mình cười. Nhạc Nhạc nằm cái cổ và tay đều bị cố định, nó vẫn còn không biết bản thân mất đi một thứ trọng yếu cỡ nào. 
Nhạc Nhạc quay mặt đi, lần đầu tiên nó không muốn nhìn thấy A Tử như vậy, không muốn đối mặt với chuyện đáng sợ như vậy. 
"Nhạc Nhạc con hãy nghe ba nói!" Ngồi ở bên kia, Lâu Tử Hoán nhẹ giọng nói,"Chuyện ngày hôm nay ông nội nói, đều không phải sự thực, ba và A Tửcũng không có quan hệ anh em." 
Nhạc Nhạc sợ hãi quay đầu nhìnLâu Tử Hoán, không dám tin tưởng mà nhìn hắn. Nó cũng mong muốn ông nộinói đều không phải sự thực, nó là con của người bình thường, mà khôngphải như ông nội kia nói, như vậy rất kinh khủng. 
"Nhạc Nhạc,con ngẫm lại nếu như ba và A Tử là anh em ruột, làm sao sẽ có con bìnhthường thông minh như thế. Nếu như, nếu con không tin ta có thể đem báocáo giám định quan hệ giữa ba và A Tử cho con coi, ba và mẹ con thực sựkhông phải anh em ruột." Lâu Tử Hoán nhìn nó vẫn còn hoài nghi, sờ đầucủa nó, khẳng định nói với nó. 
Bình thường Nhạc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535934/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.