Tử Khê bị Chung Khang Tề đả kích, sắc mặt tái nhợt, đúng là cô không nên nói ở phía sau vì Lâu Tử Hoán. Thế nhưng cô không có cách nào, cô hiểurõ ràng nhất thống khổ của Lâu Tử Hoán, cũng yêu thương thống khổ củahắn. Tựa như Chung Khang Tề nói, cô quả thực rất ích kỷ.
Năm đó, trên đường đến hôn lễ, cô chạy khỏi, liều lĩnh khẩn cầu mẹ mình và HắcChí Cương hỗ trợ. Lẽ nào cô không nghĩ qua, khi họ giúp cô, với tínhcách của Hắc Diệu Tư có thể bỏ qua cho họ sao? Vậy mà năm năm qua, Chung Khang Tề luôn cố gắng ở bên cạnh cô, cô thực sự không nhận ra tình ýtrong mắt hắn sao? Thế nhưng cô vẫn giả ngu, tiếp nhận ý tốt của hắn đối với cô, xem nhẹ tình ý trong mắt hắn, vậy lúc đó chẳng phải vô cùng ích kỷ sao?
Tử Khê do dự không biết có nên hỏi nữa hay không, nhưng vẫn là hỏi: "Khang Tề, em rất xin lỗi. Có câu này, em muốn hỏi anh, emcũng muốn anh thành thật nói cho em biết!"
Chung Khang Tề cũng ý thức được mình nói có hơi quá, Tử Khê nói như vậy quả thực cũng tổnthương tới hắn, hắn mới có thể nói toạc ra hết như vậy. giọng điệu củahắn không được tự nhiên: "Em nói đi."
"Anh tiếp cận em, là có mục đích, đúng không?"
Sắc mặt Chung Khang Tề cứng đờ, lập tức cười nói: "Tử Khê, em đang nói cái gì, anh không rõ ý tứ của em?"
"Anh ngay từ đầu đã biết quan hệ giữa em và Lâu Tử Hoán, anh là cố ý tiếpcận em, vì mục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535915/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.