Khi Lâu Tử Hoán đưa cô trở về phòngthì cô mềm lả ngay cả đứng cũng không vững, hắn không thể làm gì khác hơn là ômcô vào phòng. Nhạc Nhạc mở cửa thì rất kinh ngạc, nó có hoa mắt haykhông, ba ba bại hoại cư nhiên lại cùng một chỗ với A Tử. Vậy A Tử biến mất mộtngày một đêm, có lẽ là ở cùng với ba ba bại hoại. "Nhạc Nhạc, con cònnhớ ta không?" Lâu Tử Hoán ôm Nhạc Nhạc kéo đến bên người, Nhạc Nhạc lớn lên rấtcao, gần bằng vai hắn. Nó càng lớn mặt càng giống Tử Khê như đúc, nếu không phảihắn biết trước, hắn thật sẽ hoài nghi bọn họ là mẹ con ruột. "Ba ba bạihoại!" Nhạc Nhạc đứng không được tự nhiên cũng không dám tới gần hắn, ba ba bạihoại trước mắt không giống với trước đây. Nó không thể nói rõ là không giống ởđâu, chỉ cảm thấy ba ở trước mắt thật khó có thể thân cận như trước. LâuTử Hoán đau khổ nhìn Nhạc Nhạc, nhiều năm không gặp như vậy, ngay cả Nhạc Nhạccũng xa lạ với hắn sao? "Nhạc Nhạc, đến đây để ba ba ôm một chút." NhạcNhạc sợ hãi nhìn hắn một cái, rồi liếc mắt nhìn Tử Khê đang ngồi ở sô pha. Bâygiờ An Tử Khê vẫn còn rất ghét người đàn ông trước mắt, thế nhưng cô có thể nhìnra hắn là thực sự rất tưởng nhớ Nhạc Nhạc. Huống chi quan hệ cha con, cô khôngthể nói chân tướng cho bọn họ, cũng không thể ngăn cản cha con họ. "Trước đây!Con không phải vẫn rất nhớ ba ba bại hoại sao?" Tử Khê vừa nói, viền mắtNhạc Nhạc đỏ lên, khóc lớn òa vào lòng Lâu Tử Hoán: "Ba ba bại hoại, làm sao bâygiờ ba mới xuất hiện?" Lâu Tử Hoán vỗ lưng của nó, mắt cũng ứ nước: "Xinlỗi, Nhạc Nhạc, xin lỗi." Tử Khê cũng khóc, cái loại cảm giác tuyệt vọngquen thuộc này lại dâng lên, cô không biết nên làm gì bây giờ. Cô nghĩ muốn nóicho Lâu Tử Hoán, Nhạc Nhạc chính là con gái hắn. Thế nhưng, vậy sẽ hại NhạcNhạc, nó có nguồn gốc như vậy là cấm kị, cô căn bản không có dũng khí nói vớibất kì ai. "Ba ba bại hoại, ba ở cùng với A Tử sao?" Trong cảm nhận củaNhạc Nhạc, Lâu Tử Hoán mới là ba ba của nó. Nó vẫn luôn mong muốn Tử Khê và hắncó thể sống chung, chỉ là mỗi lần nhắc tới ba ba bại hoại mẹ đều rất hiu quạnhnên sau đó nó không nói ra. Lâu Tử Hoán cười cười: "Ba phải đi rồi, haingày sau, chúng ta ăn cùng nhau có được hay không?" Nhạc Nhạc thất vọnggật đầu, vừa mới nhìn thấy bọn họ xuất hiện như vậy, nó còn tưởng rằng ba ba bạihoại muốn cùng một chỗ với A Tử. Thì ra là mừng hụt rồi. Lâu Tử Hoánnhìn cô một cái thật sâu: "Bữa tiệc đêm mai em sẽ tới, đúng không! Mặc đẹp mộtchút!" Tử Khê nói không ra lời, chỉ có thể oán hận nhìn hắn. LâuTử Hoán ra cửa thì vừa lúc Đường Khiết Hân trở về. Cô ta phong trần mệt mỏi,xem ra là tìm Tử Khê một ngày đêm rồi. Vừa thấy Lâu Tử Hoán vẫn còn chưa kịpphản ứng. Trong miệng nói lắp bắp: "Lâu, Lâu thiếu!" "Đường tiểu thư,xin chào!" Lâu Tử Hoán cười nhàn nhạt, "Tôi đưa Violet trở về rồi, đi trước." Đường Khiết Hân ngơ ngác gật đầu: "À vâng! Lâu, Lâu thiếu, hẹn gặp lại!" Lâu Tử Hoán rời khỏi, Đường Khiết Hân vội vàng đi đến sô pha hỏi Tử Khê:" Violet, chị thành thật khai báo đi, chị làm sao lại ở cùng Lâu thiếu. Hắnkhông ngờ còn đưa chị trở về, ngày hôm nay chị biến mất tiêu, có phải ở cùngvới Lâu thiếu hay không?" Tử Khê im lặng nhắm mắt, có thể để cô yên tĩnhmột lát hay không. "Trời ạ, trên người chị chính là váy ngủ đêm qua. Nóicách khác, đêm qua chị ăn mặc như vậy đi ra ngoài với Lâu thiếu, sau đó mới vừatrở về. Hai người xảy ra chuyện gì? Violet, chị điên rồi sao? Không sai, Lâu TửHoán đúng là có rất nhiều tiền, thế nhưng hắn rất đào hoa cũng là sự thực nha!Chị đừng thấy hắn có vị hôn thê mà lầm, chuyện xấu nào hắn cũng đã làm qua. Mốiquan hệ với hắn đều chưa tới ba tháng, các diễn viên nữ trong nước không ai làkhông lên giường với hắn, ai cũng muốn giữ chân hắn nhưng ai cũng không làmđược. " Đường Khiết Hân thấy thật nhiều dấu hồng trên cổ cô, lên tiếng, "Chị lêngiường với Lâu Tử Hoán sao? Trời ạ, mới có vài ngày làm sao các người đã tớiquan hệ này?" Tử Khê kéo lại áo, bị những lời thuyết giáo của ĐườngKhiết Hân làm cho thương tổn. Bên người hắn có rất nhiều đàn bà, thảo nào cácdiễn viên tham gia lễ trao giải ai hắn cũng quen, thì ra là bạn cùng giường. Tạitrong mắt hắn, cô cũng là quan hệ như vậy sao! Chỉ hơn là bọn họ có quan hệhuyết thống, điều này càng làm cho hắn thêm phần kích thích. Cô thật sự hận hắn,cô trầm giọng: " Khiết Hân, sự tình không phải như em nghĩ!" Cô vùng đứng dậy,kết quả là chân mềm nhũn phải ngồi trở lại sô pha. Đường Khiết Hân nhìncô như vậy, lập tức đoán được vì sao thân thể cô thoáng cái trở nên suy yếu nhưthế. Hai chân mềm nhũn, ngay cả đứng cũng không vững, rõ ràng là quá sức mà."Violet, em biết chị chưa bao giờ là đàn bà ham hư vinh. Hai năm qua, có không ítcông tử nhà giàu tặng chị của cải, nhưng chị cũng không động tâm! Chị hãy ngheem nói, không nên bị bề ngoài của Lâu Tử Hoán lừa, hắn thực sự không phải mộtngười đàn ông có thể dựa vào. Chị chớ quên, hắn còn có vị hôn thê. Trời ạ, emthật không thể tin được, chị không ngờ lại quên buổi tuyên truyền hôm qua, bỏqua hết thảy mà ở cùng Lâu Tử Hoán nguyên một ngày đêm, còn bị hắn biến thànhnhư vậy." "Chị có biết ngày hôm nay em có bao nhiêu khổ sở không? Buổiphỏng vấn đã định sẵn nhưng lại không tìm thấy chị, em chỉ biết xin lỗi liêntục, hẹn thời gian khác. Sắc mặt người phụ trách bên kia đen xì, chị làm sao cóthể quên buổi tuyên truyền chứ? May là đối phương là người dễ nói chuyện, khôngphải như đám phóng viên, có thể viết bài tùm lum về em, xem em làm sao có thểphát triển trong nước." Đường Khiết Hân bỏ qua sắc mặt tệ hại của cô, chỉ lophát tiết bất mãn của mình. "Xin lỗi, Khiết Hân, xin lỗi." Ngoại trừ xinlỗi, cô không biết còn có thể nói gì. "Cô Khiết Hân, cô không nên mắng ATử nữa!" Nhạc Nhạc ở bên cạnh nghe không nổi nữa, "Còn bại hoại . . . ." "Nhạc Nhạc!" Tử Khê cắt đứt lời Nhạc Nhạc," Khiết Hân, ngày hôm nay rấtcảm tạ em, nếu như không có em, chị thật không biết làm sao bây giờ? Chị hơimệt, em có thể đỡ chị về phòng nghỉ ngơi trước không?" Đường Khiết Hânkhông nỡ nhìn cô như vậy, nâng cô dậy trở về gian phòng, đặt cô lên giường rồinói: "Lần trước em thấy chị gặp Lâu thiếu không lâu, cảm giác sẽ sớm thay đổi.Violet, Lâu thiếu thực sự không phải là người có thể trêu chọc, thừa dịp mới bắtđầu, sớm bứt ra cho kịp! Khang Tề không phải rất tốt sao? Hắn ở bên cạnh chịnhiều năm như vậy, ngay kẻ ngu si cũng có thể nhìn ra hắn có cảm tình đối vớichị." Tử Khê hiện tại trong lòng rối bời, cô nhắm mắt lại: " Khiết Hân,em để chị nghỉ một chút nhé? Chị thực sự mệt chết đi, muốn một mình yên tĩnh mộtlúc!" Đường Khiết Hân không thể làm gì khác hơn là gật đầu, rời khỏigian phòng. Nhạc Nhạc đang ngồi ở sô pha đờ ra, Đường Khiết Hân đi qua hỏi:"Nhạc Nhạc, chú kia đến đây khi nào?" Nhạc Nhạc nhìn cô, nhớ tới Tử Khêvừa ngắt lời của nó. A Tử không muốn để cho người khác biết quan hệ giữa mẹ vàba ba bại hoại! "Một lúc rồi, chú đưa A Tử trở về!" Đường KhiếtHân lại hỏi: "Cháu vừa định nói gì với cô?" "Không có gì ạ!" Nhạc Nhạclắc đầu, "Cô Khiết Hân, cô đi nghỉ ngơi sớm đi! Con đi xem A Tử!" Nói xong, nóchạy chậm vài bước trở về gian phòng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]