Cô vừa mới nghĩ như vậy, cửa đã mở ra. Một người phụ nữ mỹ lệ xuất hiệntại cửa. Cô ta vừa nhìn thấy Lâu Tử Hoán liền lập tức bày ra dáng vẻtươi cười: "Thế nào đã bàn xong hết rồi sao? Em đã định được điểm hẹnvới ba mẹ nên qua đây đi cùng anh luôn."
Lâu Tử Hoán ngoắc tay hướng Niên Mạn Linh, ý bảo cô đi tới.
Niên Mạn Linh chào hỏi với vợ chồng Phùng Nhất Vệ, thấy An Tử Khê đang ngồibên cạnh Lâu Tử Hoán, cười nói: "Đây nhất định là Violet An, người mớiđoạt giải trở về từ nước ngoài, xin chào.
Niên Mạn Linh khôngcần tự giới thiệu, giống như bản thân cô là người mà toàn thế giới phảibiết vậy. Tử Khê quen biết không ít thiên kim tiểu thư như vậy, khôngnghĩ tới Lâu Tử Hoán lại chọn một người trong số đó. "Niên tiểu thư, xin chào, rất vui được làm quen với cô."
Niên Mạn Linh khẽ bắt taycùng cô rồi nhanh chóng dồn toàn bộ sự chú ý lên Lâu Tử Hoán. "Các vị,có lẽ tôi phải đem Lâu thiếu đi rồi. Anh ấy và tôi có hẹn ăn cơm với bamẹ tôi."
"Xin lỗi Phùng đạo diễn, chế tác Trần, tôi phải đitrước." Mắt anh ý vị sâu xa cố ý nhìn Tử Khê, "Violet cô không ngại tôi đi trước chứ!"
Lòng Tử Khê căng thẳng, ánh mắt thẳng tắp củaanh đánh vào trên người cô, cô vốn đang rất khốn khổ, anh lại hỏi làm cô thêm luống cuống. Sửng sốt vài giây, cô trả lời cứng ngắc: "Đươngnhiên, đương nhiên, không ngại."
Lâu Tử Hoán bày ra dáng vẻ tươi cười, nói lời từ biệt với Phùng Nhất Vệ và Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535900/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.