"Anh..." Đây là lần đầu tiên hắn nói yêu, hắn nói yêu cô. Cô vỗ về khuôn mặt của hắn, cô làm sao có thể tưởng tượng được, người đàn ông này sẽlà anh trai cô đây? Cho dù hai người không ở cùng một chỗ, cô cũng không cách nào coi hắn là anh trai được!
"Chúng ta có thể rời khỏinơi này." Hắn tiếp tục nói, "Chúng ta mang theo Nhạc Nhạc rời khỏi Trung Quốc, chúng ta đi New Zealand, hoàn cảnh nơi đó tốt. Còn không có người nào nhận ra chúng ta, anh có thể tìm một công việc đơn giản, việc nuôisống em cùng Nhạc Nhạc không thành vấn đề."
Tử Khê không nghĩtới hắn đã có suy nghĩ như vậy. Rời khỏi nơi này, nơi đây hắn là đạithiếu gia của Lâu gia, là nhân vật hết sức quan trọng ở thành phố A, rời khỏi Trung Quốc, cái gì hắn cũng không có! Con người bừng bừng dã tâmnhư hắn, rời khỏi nơi này cần nhiều dũng khí. Hắn vậy mà lại bỏ qua tấtcả vì cô! Mắt cô đã ươn ướt, hắn có thể vì cô làm đến nỗi như thế, lẽnào cô không nên bỏ ra một chút dũng khí sao? Cô hôn lên bờ môi hắn:"Chúng ta không cần phải rời đi, lần trước không phải anh nói rồi sao?Chỉ cần tuyên bố một chút với bên ngoài, em sẽ không phải là em gái nữarồi, không phải sao? Nếu như anh rời đi như thế, ba anh làm sao bây giờ, Lâu thị làm sao bây giờ. Em không thể khiến anh trở thành kẻ đào ngũ,anh vốn chính là một con chim ưng mạnh mẽ, không thể vì em mà bị gãycánh được."
Lâu Tử Hoán kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535888/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.