Lâu Tử Hoán nhìn vào mắt Lâu Nhược Hi, rút tay về. "Bỏ ra, tôi tự mình đi được."
Lâu Nhược Hi vẻ mặt cứng ngắc, việc Lâu Tử Hoán đối xử lạnh lùng với côchưa từng xảy ra, cô cứ đứng ngây ngốc ở chỗ cũ, nhìn anh trai khó khănxuống giường.
Trên mặt Lâu Tử Hoán một điểm huyết sắc cũng không có, thân thể lảo đảo, nhưng không có gì làm lung lay được sự kiên địnhkhông cho người khác hỗ trợ của hắn. Hắn đi tới cửa, sau đó quay đầulại: "Lâu Nhược Hi cô nghe đây, nếu Tử Khê và ba có mệnh hệ gì, tôi cảđời này cũng sẽ không tha thứ cho cô. Từ nay về sau cô không còn là emgái của tôi nữa, không có một chút quan hệ nào cùng với Lâu Tử Hoán tôinữa."
"Em làm sai rồi sao?" Lâu Nhược Hi đau lòng nhìn anh, mọiviệc cô làm đều là vì hắn, vì mẹ mà. "Vì sao anh cứ lần này đến lần khác đều vì An Tử Khê mà làm tổn thương em. Em để ba nhìn thấy bộ mặt thậtcủa An Dạ Vũ là có gì sai, An Tử Khê suy cho cùng có cái gì tốt mà đánggiá để anh đối xử với em như vậy. Em là em gái ruột của anh mà."
Lâu Tử Hoán chống vào cửa, cười ha hả: " Đúng, cô là em gái của tôi, là đứa em gái cưng mà từ nhỏ tôi yêu thương hết mực. Thế nhưng, Nhược hi, côngẫm lại xem, cô đã làm gì. Cô tự hủy hoại bản thân mình, hết lần nàyđến lần khác để bức tôi. Cô bức tôi rơi vào bước đường cùng, không sao,tôi chấp nhận hết, ai bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535882/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.