Lâu Tử Hoán thân thể chấn động, lời nói của Nhạc Nhạc làm hắn trở taykhông kịp, che giấu bối rối, hắn cự tuyệt nghĩ đến khả năng này, "Maungủ đi, tiểu quỷ!".
Nhạc Nhạc ngoan ngoãn nhắm mắt lại, theo bản năng ôm lấy một bên tay hắn.
Hắn miễn cưỡng ngồi bên giường. Chẳng trách tại sao An Tử Khê lại yêuthương đứa nhỏ này đến vậy. Nhạc Nhạc quả thật có ma lực, làm người tathật không nỡ làm đau nó. Cửa lúc này mở ra, An Tử Khê trở về, cô thấyNhạc Nhạc nằm trên giường, còn có Lâu Tử Hoán ngồi bên. Hai người bốnmắt nhìn nhau, Lâu Tử Hoán cẩn thận gỡ tay Nhạc Nhạc ra. Lời nói mới rồi của Nhạc Nhạc như một khối đá đè nặng trong lòng khiến hắn xao độngkhông ít, hắn còn chưa kịp bình tâm cô đã liền xuất hiện. Hắn khôngnghĩ sẽ cùng cô nói chuyện, thế nhưng ra đến cửa lại nghe thấy cô cúiđầu nói tiếng cám ơn.
Khóe môi Lâu Tử Hoán khẽ giật, bước ra ngoài.
Tử Khê dạo này bận liên miên từ sáng tới tối, nào là quay ngoại cảnh, nàolà chụp ảnh, lại còn hoạt động thương mại. Hắc Chí Cương thời gian nàylại không thể liên lạc được, việc đưa đón Nhạc Nhạc thành ra toàn trútlên người Lâu Tử Hoán. Đúng lý ra, một tổng giám đốc tập đoàn như hắnlàm sao nhàn rỗi như vậy, chẳng qua Nhạc Nhạc thật sự chiếm được cảmtình của hắn. Đôi khi trường của Nhạc Nhạc nghỉ học, An Tử Khê cũngkhông có ở đó, hắn liền đưa Nhạc Nhạc tới công ty, cho con bé một đốngđồ chơi, để nó tự chơi một mình. Nhạc Nhạc rất ngoan, Lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bay-ngay-ket-hon-ngan-ngui-me-yeu-dung-tron/535855/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.