Chương trước
Chương sau
Lâu Ngọc Đường tứcgiận đến thở phì phò, ông ta bận tâm đến Hắc Diệu Tư đang ở một bên xemkịch vui. Đành phải nói: “Hắc thiếu, để anh chê cười rồi! Tử Khê rất tùy hứng, lời nói đại nghịch bất đạo nào cũng đều nói ra khỏi miệng.” Ôngta cưỡng chế đáy lòng xao động, mặc kệ Hắc Diệu Tư có phải thực sự biếtchi tiết về Tử Khê hay không, màn diễn này ông ta đều phải diễn tốt.
Vẻ mặt Hắc Diệu Tư nhưng lại thực ra không chút nào để ý cười: “Không saocả, Lâu bá phụ! Bá phụ, tôi có thể nói riêng với Tử Khê vài câu không?”
Lâu Ngọc Đường trả lời:“Đương nhiên có thể!”
Kỳ thực căn bản không cần hỏi Lâu Ngọc Đường cũng không phải là không thểđược, nơi này là địa phương cảu Hắc Diệu Tư. Bọn họ bị Hắc Diệu Tư nhốt, hắn muốn thế nào đều có thể. Hắn hỏi như vậy, chỉ là cho Lâu Ngọc Đường thể diện mà thôi.
“An tiểu thư, xin đi theo tôi!” Khóe miệng Hắc Diệu Tư mỉm cười, mắt lại sáng như đuốc. Tử Khê nhìn thấy lòng sợ hãi,cô thấy hắn quay sang nói với Lâu Ngọc Đường, “Lâu bá phụ mời tiếp tụcdùng bữa tối!”
Lâu Ngọc Đường gật đầu, ông ta cũng không để ý Hắc Diệu Tư đối với An Tử Khê thế nào, mà thật ra ngồi xuống, tiếp tục bữatối của ông ta.
Tử Khê vốn là không cần để ý Lâu gia đối xử vớicô thế nào! Nhưng lúc này, nhìn thấy Lâu Ngọc Đường lạnh lùng vô tình,nhất thời trái tim băng giá lãnh lẽo thậm chí tuyệt vọng. Thế gian này,hẳn là không ai sẽ quan tâm cô tốt xấu ra sao, sống hay chết!
Cônhận mệnh đi theo Hắc Diệu Tư vào thư phòng của hắn, vào một khắc HắcDiệu Tư đóng cửa phòng, trái tim cô nhảy dựng lên. Móng vuốt lập tứcvươn thẳng ra: “Hắc Diệu Tư, ông nghe rõ rồi chứ, tôi sẽ không gả choông, chết cũng không gả cho ông.”
Hắc Diệu Tư chẳng hề để ý ngồixuống, chân bắt chéo nhếch lên, thưởng thức cô giống như đang thưởngthức một pho tượng người buồn cười. “An Tử Khê, cô là đứa ngốc! Chẳng lẽ cô cho là, khi mà Lâu thị cùng Hắc thị đều đã ra quyết định xong, côcòn có lựa chọn khác sao?”
Tử Khê chán ghét nhìn dáng vẻ của hắn, cô đi xông lên từ trên cao nhìn xuống trừng hắn: “Hắc Diệu Tư, ông rõràng biết tôi căn bản không phải người nhà Lâu gia, lại càng không phảilà con gái của Lâu Ngọc Đường. Lâu gia cùng tôi một chút quan hệ cũngkhông có, tôi mặc kệ ông có hợp tác cái gì với Lâu gia, mời không cầnkéo tôi vào đó theo.”
“Cô đã đi vào rồi, chẳng lẽ cô không biếtsao?” Hắc Diệu Tư một tay kéo lấy cô vào trong lòng, không để ý cô giãydụa, nắm lấy cằm cô, “Tôi nghĩ rằng cô rất thông minh, sớm đã hiểu đượcmới phải. Lúc Lâu Tử Hoán đem cô kéo đến trước mặt tôi, thì cô đã khôngbỏ chạy được!”
Nhìn gần khuôn mặt này, ngũ quan của hắn quá rõnét, ánh mắt đen thâm thúy chỉ cần liếc mắt một cái, có khả năng rơi vào đó không ra được. Cô đánh không lại sức lực của hắn, đành phải dùng sức trừng hắn: “Hắc Diệu Tư, ông muốn chơi trò chơi xin tìm người khác, thứ lỗi tôi không theo hầu được, ông buông!”
Hắc Diệu Tư theo lờibuông cô ra, hắn cũng không phải là người thích miễn cưỡng người khác.“Tôi là muốn chơi trò chơi, trận trò chơi này nhất định phải có cô.Không có cô, sẽ không thú vị.”
Trong đầu Tử Khê đột nhiên hiệnlên hình ảnh hắn cùng mẹ cô dây dưa ở hoa viên, dạ dày kịch liệt cuộnlên, cô chạy vọt vào toilet trong thư phòng, nôn ra sạch sẽ đồ vừa ăn.Cô súc súc miệng, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy mặt Hắc Diệu Tư từtrong gương.
“Tối đó đối với cô kích thích không nhỏ!” Hắc DiệuTư cười giống như ma quỷ, “An Tử Khê, cô không phải sớm đã biết quan hệcủa tôi với mẹ cô? Kỳ thực cô không cần lo lắng, cô cùng với mẹ cô, tôicũng sẽ không bạc đãi!”
Mặt Tử Khê trắng bệch: “Hắc Diệu Tư, ôngthực ghê tởm! Tôi sẽ không cùng chơi cái gì gọi là trò chơi của ông, ông là người không có trái tim!”
Hắc Diệu Tư không chút để ý lờimắng chửi của cô: “An Tử Khê, cô hẳn là còn nhớ rõ! Tám năm trước cô làm giải phẫu ở bệnh viện? Bây giờ đối với bên ngoài mà nói, cô là đại tiểu thư của Lâu gia. Nhưng mà, còn là đại tiểu thư người mẫu nổi tiếng củaLâu gia, 18 tuổi chưa lập gia đình đã có con. Cô đoán xem, phóng viên sẽ viết như thế nào?”
Tử Khê không chỉ có mặt trắng bệch, thân mình cũng cứng ngắc không nhúc nhích. Hắc Diệu Tư có được nhược điểm của côtrong tay, tùy tiện ngay câu nói đầu tiên có thể công kích cô đến thương tích đầy mình.”Vậy thì thế nào? Ông muốn làm như thế nào thì làm đi,phóng viên muốn viết thế nào thì cứ viết như thế. Tôi nói cho ông, tôicăn bản không cần!” Cô cơ hồ là đem mấy câu ấy gào ra, nói xong, trongngực hung hăng đau mạnh mẽ hơn.
Hắc Diệu Tư nhíu mày, rõ ràng côđang bị hắn làm hại, móng vuốt trên người cô vẫn là sắc bén như vậy. Hắn bị cô đâm vào ngứa ngáy cả người, thế nhưng lại cảm thấy thực thoảimái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.